Nàng chỉ liếc nhìn hắn, biết ý thức của hắn vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo nên nàng mặc kệ, chỉ coi như hắn đang mộng du.
Nhưng Sở Khuynh Ca không ngờ rằng Phong Ly Dạ đột nhiên nheo mắt lại, ánh mắt trở nên trầm lặng rồi hắn dùng toàn bộ sức lực đẩy nàng ngã xuống.
“Nếu còn dám giả làm nàng ấy nữa ta sẽ giết ngươi!” Hắn nghiến răng, chống người lên rồi ngồi dậy.
Sở Khuynh Ca bị hắn ta đẩy ngã đập mạnh xuống đất.
Đau, đau đến mức nàng phải nghiến răng chịu đựng.
“Công chúa!” Mục Uyên đau lòng muốn đi đến.
Lam Vũ ngăn hắn ta lại: “Không... không thể làm phiền!”
Công chúa đã nói lúc nàng cứu người tuyệt đối không được làm phiền.
Nhưng bây giờ Khuynh Ca lại hi vọng bọn họ đến làm phiền mình vì thực sự rất đau.
Nàng cắn môi khó khăn lắm mới đứng dậy được nhưng thoáng thấy Phong Ly Dạ vẫn đang nhìn mình chằm chằm định ra tay.
Nàng vội vàng nói: “Đồ điên! Nếu ngươi dám đẩy ta lần nữa ta sẽ không bao giờ quan tâm đến ngươi nữa!”
Đẩy nàng mạnh như thế, nếu như không phải thân thể nàng nhanh nhẹn phản ứng kịp thời dùng hai tay chống xuống đất thì chắc chắn mặt nàng sẽ tiếp đất.
Không chỉ ngã sấp mặt mà còn bị hủy dung trong giây lát.
Chữa bệnh cho Ly thế tử quá nguy hiểm!
Phong Ly Dạ sửng sốt một lát rồi liếc nhìn nàng, ánh mắt hắn vẫn đờ đẫn như cũ.
Nàng hình như... là thật, chỉ có nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259971/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.