Mộ Bạch không muốn trả lời câu hỏi của Sở Khuynh Ca.
Hắn ta không nói, nhưng ánh mắt của hắn ta đã thành thật nói với nàng rằng hắn ta còn không có suy nghĩ khác với nàng.
Khuynh Ca đột nhiên đau đầu: “Ta không cần tình cảm, những tâm tư đó của ngươi, làm phiền người hãy dẹp đi cho ta.”
Tình cảm quá rắc rối, nhìn chuyện của nàng và Phong Ly Dạ đi, rối như tơ vò.
Ân oán tính thù, có phiền hay không hả, chi bằng xông pha chiến trường đấu một trận.
“Ồ, không ai là không cần tình cảm cả, ta và nàng giống nhau.”
Mộ Bạch cười nhẹ, nhưng hắn cười bình tĩnh đến thế, hoàn toàn không bị tổn thương bởi lời từ chối của nàng.
“Ngươi đừng có mà cười đáng sợ như thế ở trước mặt ta!” Khuynh Ca chỉ cảm thấy da đầu tê rần.
Nàng không thể nhìn thấu nam nhân này, bởi vì không thể nhìn thấu, nên cảm thấy có chút bất an.
“Này, ta không thích ngươi, thật đấy!”
“Nàng không thích một chút nào sao?” Mộ Bạch đột nhiên đứng dậy, đi về phía nàng: “Thật sự là nàng không có một chút xíu cảm giác gì sao?”
Nàng đột nhiên nhớ tới tình cảnh tối nay bị hắn đè xuống dưới thân, hắn cúi đầu cắn cổ nàng một cái.
Ngay lập tức, mặt nàng trở nên nóng bừng.
“Không hề, thực sự!” Hắn ta gần như thề với tay trên đầu.
“Ta không tin, khi ta cắn nàng, nàng còn run rẩy nữa mà.”
“Người đừng có tới đây.” Tay nàng rơi xuống thắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259907/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.