Chỉ cần là nam nhân thì trong tình cảnh nửa đêm canh ba, cô nam quả nữ như thế này mà nghe được tiếng nữ nhân kêu to như thế, lại có thể không động tình sao?
Nhất là, Phong Ly Dạ còn đang nghiêng người như đang tiến gần về phía nàng ta.
Trong lòng Sở Vi Vân dập dìu một đợt, tiếng kêu phát ra vốn cũng không cần phải được chau chuốt bởi một người từng trải nữa mà vừa mở miệng đã tỏa ra được sự khiêu khích mời gọi không ngừng.
Cả người nóng bỏng, đến mức nàng ta suýt đã bị cơn nóng đó làm ngất đi.
Phong Ly Dạ đang ở rất gần nàng ta.
Nhưng lại không ngờ, vào khoảnh khắc Sở Vi Vân nghĩ rằng hắn sẽ đè mình xuống thì người kia chỉ là nhặt cái chăn ở trên giường lên, thoắt một cái đã trùm hết cả người nàng ta lại.
"Tiếp tục kêu, kêu hết hai nén hương cho ta!"
Sở Vi Vân sửng sốt, trơ mắt nhìn bóng hình cao lớn của người kia đi về phía bên cửa sổ.
Nàng ta sửng sốt một trận, tiếng kêu rên liên tục đều bị bỏ quên lại nơi cửa miệng.
Phong Dạ Ly cau mày, quay đầu trừng mắt liếc người kia một cái.
Sở Vi Vân bị cái lườm sắc lẹm lạnh lùng kia dọa sợ mất mật, lại tiếp tục kêu lên.
Chỉ là lần này, âm thanh vang lên nghe vô cùng oan ức.
Phong Ly Dạ không để ý thêm nữa, tiện tay mở cửa sổ ra. Chỉ thoắt một cái, dáng người thon dài kia không còn thấy ở trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259903/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.