Đau quá!
Bàn tay Phong Ly Dạ rơi trên cánh cửa, hắn dùng sức nắm lấy.
“Gia, ngài làm sao vậy?” Phong Tảo lập tức chú ý đến sự bất thường của hắn.
Phong Ly Dạ lắc đầu, nhìn bóng đêm phía trước.
Phong Tảo nhìn hắn một cái, lúc này hắn ta nhanh chóng bước lên phía trước, không bao lâu sau từ trong bóng đêm vội vàng trả lời.
“Gia, ngài đã đến nơi an toàn, Phong Tứ hỏi ngài có thể cho Quận chúa gặp ngài một lần được không?”
Phong Ly Dạ không lập tức trả lời.
Đây vốn là kế hoạch của bọn họ, nhưng không biết vì sao, hắn mơ hồ cảm thấy hơi bất an.
“Gia, chúng ta không thể dẫn Quận chúa rời đi quá lâu, người điện Dục Dương bên kia lúc nào cũng có thể phát hiện ra.”
Phong Tảo thấy hắn chần chừ không quyết thì vội vàng hỏi: “Gia, Phong Tứ bên kia đã sắp xếp xong hết rồi!”
Phong Ly Dạ lại nhìn sắc trời, lúc này hắn mới gật đầu, lạnh nhạt nói: “Đưa nàng ta qua.”
… Sở Vi Vân bị Phong Tứ dẫn đến.
Trên đường đến nơi này, nàng ta dường như luôn rất bất an.
“Dạ ca ca thật sự muốn gặp ta sao? Tại sao huynh ấy lại muốn hẹn gặp ở ngoài cung? Bất cứ lúc nào ta cũng có thể đến điện Vĩnh Hòa để tìm huynh ấy mà?”
“Tại sao chúng ta lại phải trèo tường ra ngoài? Chúng ta không thể ra khỏi cửa cung sao?”
“Phong Tứ, tại sao chúng ta còn chưa tới, rốt cuộc là ngươi muốn đến ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259854/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.