Cùng nhau rời khỏi hoàng cung?
Hình như trong lúc bất cẩn lại nghe thấy bí mật tính dắt nhau bỏ trốn của người ta.
Thất Xảo không muốn để tâm, bèn xoay người rời đi.
Nhưng không ngờ, giọng nói của người phía sau đó nghe rất quen tai: ''Ta không thể đi cùng nàng.''
Giọng nam này...
Thất Xảo thoáng hồ nghi trong lòng, cuối cùng không nhịn nổi tò mò, lén lén lút lút trốn sau hòn non bộ.
''Đại hoàng huynh! Tại sao huynh không thể đi cùng ta?''
Dưới ánh trăng bàng bạc, từ đằng sau hòn non bộ trông ra, vẫn có thể lờ mờ trông thấy một bóng dáng nhỏ nhắn kiều diễm.
Xinh đẹp như vậy, không phải Lục công chúa Nam Minh Nguyệt thì còn có thể là ai được nữa?
Vậy còn, Đại hoàng huynh?
Gương mặt Thất Xảo lập tức biến sắc, hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
Mặc dù cái người được gọi là ''Đại hoàng huynh'' kia đã bị hòn non bộ che khuất, không thể nhìn rõ, nhưng trong hoàng cung này, người được Nam Minh Nguyệt gọi là Đại hoàng huynh còn có thể là ai nữa?
Quả nhiên, giọng Nam Bác Mẫn khẽ truyền tới: ''Minh Nguyệt, đêm đó cả ta và muội đều say rượu, nhất thời bất cẩn... Minh Nguyệt, ta cũng không cố ý làm chuyện đó...''
''Nhưng mọi chuyện đã xảy ra rồi, chẳng lẽ lại coi như chưa có gì sao?''
Nghe giọng Nam Minh Nguyệt thấy có vẻ vẫn còn bình tĩnh, chẳng có gì là quá kích động.
Nhưng Thất Xảo nghe ra được, nàng ta chỉ đang cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259809/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.