Phụ thân trong tưởng tượng của nàng ta nhất định phải như rồng phong thái bất phàm trong nhân gian. 
Cho dù không phải là người trong hoàng tộc thì cũng phải là người có địa vị quyền cao chức trọng. 
Sở Vi Vân tràn đầy kỳ vọng. 
Không ngờ nhắc tới phụ thân vẻ mặt của Nam Khánh lại đột nhiên trở nên rất khó coi. 
“Người này... đã không còn trên đời nữa, từ giờ đừng nhắc đến nữa.” 
Bà ta buông Sở Vi Vân ra rồi quay người đi vào trong sảnh. 
Có lẽ bởi vì quá mệt nên bóng lưng trông rất mệt mỏi kiệt sức. 
Sở Vi Vân rất thất vọng. 
Không ngờ phụ thân mình lại không được lòng bệ hạ như vậy. 
Sau này không thể nhắc đến nữa, tránh khiến bệ hạ nghĩ tới lại sẽ sẽ chán ghét mình. 
Nhưng có một chuyện không thể không nhắc. 
“Hoàng tổ mẫu, trong cung có một người nhận lệnh của thái hậu nước Sở cứ luôn đi theo bên cạnh Vân Nhi, không chỉ muốn giám sát mà còn luôn bắt nạt Vân Nhi.” 
“Là ai?” Nam Khánh sa sầm mặt mũi quay đầu nhìn nàng ta. 
Vậy mà lại dám động thổ trên đầu thái tuế, đúng là chán sống. 
Vẻ mặt Sở Vi Vân lập tức trở nên vui mừng cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi. 
“Chính là cung nữ Linh Lung, người vẫn luôn đi theo Vân Nhi trong điện Dục Dương!” 
Đêm đó, Hàn thượng cung đích thân dã người đến làm náo loạn ở Điện Dục Dương. 
Nhưng không ngờ rằng cung nữ tên Linh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259716/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.