Cuối cùng Phong Ly Dạ cũng đồng ý xuất phát, ngày xuất chinh được chọn vào sáng sớm ngày mai.
Nhưng đêm đó hắn một mình đi vào điện Vĩnh An đứng trước mặt Nam Khánh.
“Thế Tử gia, chắc ngươi rất rõ trẫm không thể để ngươi đưa Cửu công chúa đi.”
Mặt Nam Khánh không đổi sắc, chuyện này không có gì để thương lượng.
Nhưng vẻ mặt của Phong Ly Dạ còn lạnh lùng hơn cả bà ta.
“Mong bệ hạ hiểu rõ, lời này của bổn thế tử chỉ là để thông báo với người chứ không có ý thương lượng.”
“Ngươi!” Nam Khánh tức giận đến mức sa sầm mặt mũi, suýt nữa không hít thở nổi.
Tên thiếu niên này quả thực điên rồi!
Bà ta sống mấy chục năm trời nhưng đây là lần đầu tiên bà ta gặp một người dám tự phụ như vậy trước mặt bà ta.
“Xin bệ hạ bớt giận.” Hàn thượng cung biết sức khỏe bà ta không tốt nên lập tức vỗ lưng bà ta.
Bà ấy nhỏ giọng nói: “Bệ hạ đừng nóng giận, long thể mới quan trọng, ta có một cách.”
Trên thực tế, chuyện Phong Ly Dạ không muốn để Sở Khuynh Ca ở lại đã sớm nằm trong dự liệu của bọn họ.
Bây giờ biên giới Bắc Lan cấp báo, bọn họ cũng chẳng còn nhiều thời gian để thuyết phục hay uy hiếp hắn nữa.
Huống hồ, tên nam tử thiếu niên này hoàn toàn không nghe khuyên nhủ càng không chịu bị uy hiếp.
Đợi đến khi Nam Khánh ngừng ho thì Hàn thượng cung mới nhìn Phong Ly Dạ với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2259710/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.