Lý Gia Kiệt tự nhiên rùng mình, cảm thấy bản thân giống như bị cái gì đó theo dõi. Theo bản năng, cậu nhìn về phía Liễu Xuân Oánh, thấy được nụ cười vô cùng ôn nhu của cô. Đó là một nụ cười mà cậu chưa từng nhìn thấy.
Cậu vẫn luôn tự ti. Mẹ đẻ vì khó sinh mà sớm rời đi. Ban đầu cậu cũng không cảm thấy bản thân và những người khác có gì khác nhau, chỉ là càng lớn, người nào mới gặp cậu cũng hỏi, "Mẹ cậu/cháu đâu?"
Lúc này, cậu mới phát hiện ra bản thân và những người khác không giống nhau, cậu không có mẹ. Cho nên, lúc "Liễu Xuân Oánh" trở thành một người trong gia đình, cậu rất vui vẻ bởi vì cậu cũng có mẹ.
Chỉ là sau một thời gian dài, cậu phát hiện ra không phải chỉ cần có mẹ là có thể hành phúc giống những người khác. Mẹ đẻ và mẹ kế có sự khác biệt rất lớn, mẹ kế căn bản không thích cậu, mà sau đó còn chán ghét cậu. Đặc biệt là lúc cậu ở ngoài bị tổn thương, về nhà cậu không chỉ không được "cô" an ủi, ngược lại "cô" còn quở trách cậu, cái này sai cái kia không đúng, tóm lại, dù thế nào đều là cậu sai.
Cậu ngày càng không thích nói chuyện, cũng ngày càng xa cách mẹ kế, thậm chí là sợ hãi phải nhìn thấy cô. Cậu sợ cô vừa nhìn thấy cậu sẽ mắng cậu không được thế này thế kia, cho đến khi cô không còn gì để nói nữa.
Bệnh của Lý Gia Kiệt phần lớn do "Liễu Xuân Oánh", cô giáo và bạn học cười nhạo chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-me-ke/3817318/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.