Nhanh chóng ăn vài miếng cơm, Liễu Xuân Oánh không lập tức thu dọn mà đun một nồi nước ấm, chuẩn bị đem Lý Á Kiệt tẩy rửa sạch sẽ một lần. Lúc ăn cơm, cái mũi phải chịu từng luồng khí đặc thù, cô nỗ lực làm bộ không để ý, nhưng cô lại không phải diễn viên, sẽ luôn lộ ra một chút biểu tình ghét bỏ.
Liễu Xuân Oánh không chú ý tới là đứa nhỏ trời sinh mẫn cảm, tuy không biết vì cái gì, nhưng cậu cũng nhìn ra là cô ghét bỏ, biểu tình bị thương. Cậu đã cho rằng mẹ kế không còn chê mình, không nghĩ tới là người vẫn như vậy. Cậu cúi đầu, đỏ mắt, chậm rãi đang ăn cơm, nghĩ mình ăn ít đi thì mẹ kế hẳn còn sẽ nuôi dưỡng mình.
Lúc cậu ra ngoài một mình thường nghe được hàng xóm chung quanh hàng xóm nói chuyện, sở dĩ mẹ kế không thích cậu là bởi vì cậu lớn lên sẽ ăn rất nhiều, nuôi không nổi, từ đó về sau mỗi bữa cậu tận lực ăn ít đi.
Nhìn thấy Liễu Xuân Oánh buông bát đũa, tuy chưa ăn no, Lý Á Kiệt cũng buông theo.
Liễu Xuân Oánh có chút kinh ngạc, đứa nhỏ này sao lại ăn ít như vậy. Cô chưa từng làm mẹ, ngày thường vẫn luôn vội vàng công tác, căn bản là không có kinh nghiệm ở phương diện này, cho rằng đứa nhỏ nào cũng như vậy, chỉ kinh ngạc một phen, không để ở trong lòng.
Cô còn có chuyện quan trọng hơn phải làm là đem Lý Á Kiệt tắm rửa sạch sẽ! Sau đó thu thập lại nhà ở cùng bản thân, cô hơi khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-me-ke/3817279/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.