Edit: Vũ Quân
Lúc này Đường Miên rất muốn không để ý đến tên tiểu hỗn đản* Hạ Nhai này nửa tháng, nhưng còn chưa quá ba ngày, tin tức về kết quả thi tháng của đại ma vương của trường trung học phụ thuộc Sơn Đại đã đủ ồn ào huyên náo.
(*khốn nạn ?♀️)
Làm một chủ nhiệm, đương nhiên trong cuộc họp lớp Đường Miên vẫn phải khen ngợi Hạ Nhai một lần, ở bên dưới Hạ đại lang nhếch miệng vừa cười vừa nghe, bộ dạng không sợ hãi kia làm Đường Miên hận không thể kéo cái đầu lông sói của anh xuống.
Trường trung học phụ thuộc Sơn Đại vì muốn khích lệ học sinh học tập nên mỗi lần kiểm tra tháng đều khen thưởng cho mười học sinh có tiến bộ, cho những học sinh tiến bộ nhất một ít cổ vũ, khen thưởng không nhiều lắm gồm 200 tệ và một tờ giấy khen, nhưng được nhận vào sáng thứ hai đầu tuần và do đích thân hiệu trưởng tự mình trao thưởng, đối với tập thể lớp và chủ nhiệm đây cũng là một phần vinh dự.
Lần này thành tích của Hạ Nhai tăng vọt đương nhiên là hoàn toàn xứng đáng với khen thưởng số một.
Vương Hiểu Quang đi theo phía sau Hạ Nhai còn không quên vỗ mông ngựa*: "Hạ ca, cậu đúng là trâu bò, lần đầu tiên lớp 10 chúng ta có một người được thưởng đó, cậu không thấy mặt của đám người ở các lớp khác lúc cậu đi lên đâu, biểu cảm choáng váng hết cả."
(*nịnh hót)
"Cậu quá khoa trương rồi đấy." Dư Nhuế liếc Vương Hiểu Quang một cái.
"Nhưng mà Hạ Nhai, tớ nghe nói lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-liem-cau/1751625/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.