Qua một đêm điên rồ, Dương Hiền tỉnh dậy đã là quá trưa. Ánh nắng mặt trời chiếu chênh chếch qua rèm cửa, đung đưa theo bầu không khí mát ngọt do cơn mưa tối qua còn đọng lại.
Nàng khẽ cựa mình vùi mặt vào đám gối lông căng phồng êm ái, Như con mèo nhỏ ngái ngủ lười nhác muốn trốn ông mặt trời đi tìm mộng thêm chút nữa. Đôi tay ngọc ngà với sang bên cạnh.. Trống rỗng.
Cái tên nghịch tặc cướp sắc tối qua hẳn là nhân lúc nàng còn kiệt sức mà trốn đi theo đường cửa sổ rồi.
Dường Hiền nhớ đến dư vị ngọt ngào tối qua mà khóe miệng tự động nhếch lên một đường cong ngốc nghếch. Đã là mấy giờ rồi? Sóng bụng đánh cồn cào khiến nàng không thể giả câm giả điếc ủ kỹ trong lớp gối được nữa.
Đứng trong nhà tắm, Dương Hiền nhìn mấy vệt hồng trên bả vai và trên bờ ngực nõn nà mà thở dài. Lại không mặc được áo hai dây rồi.
Phần dưới nàng cảm thấy còn chút đau nhức, đêm qua bị tên ngốc kia hành cho thật thảm mà. Nhưng ai bảo nàng đi trêu chọc hắn chứ.
Mặc lên mình bộ Babydol màu xanh ngọc, mái tóc thả bồng bềnh điểm xuyết bằng chiếc hình mặt mèo. Gương mặt thanh tú, không son phấn lại càng trở nên xinh đẹp một cách rất ngây thơ dụ dỗ.
Nàng nhảy chân sáo xuống nhà, đã là 11h trưa. Má mì nhà nàng còn đang loay hoay trong bếp, thấy con gái rượu ngủ chương mắt giờ mới mò xuống thì bĩu môi lườm một cái cháy mặt.
- Ôi ai thế này.. có phải con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-doc-than/471227/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.