Ngày... tháng... năm...
Khi Dương Hiền đủ tỉnh táo để nhận rõ hoàn cảnh thì đã bị mang ra khỏi phòng từ lúc nào.
- Tuyết Ảnh đâu?
Nàng mơ hồ hỏi, bỗng nhận ra cả người vô lực bủn rủn. Thân thể đang bị ép vào tường trong 1 góc khuất nào đó. Tiếng nhạc vẫn lởn vởn nhưng tựa hồ xa xôi lắm. 6 ly rượu kia hẳn là dòng cực mạnh, giờ thi nhau phát tác.
Người đàn ông đang cắn gặm trước ngực nàng chỉ ập ừ 1 tiếng. Rõ ràng chẳng màng bận tâm đến Dương Hiền. Đôi tay tham lam luồn vào váy vuốt ve đùi non của nàng, miệng ra sức mút lấy hạt hồng đậu giữa gò thịt bồng đảo tức người.
Dương Hiền không được đáp lại thì nổi cáu. Nàng có thể mất hết khí lực khi say nhưng đầu óc tuyệt đối tỉnh táo. Áo demi vứt sõng xoài dưới chân, từng đợt lạnh lẽo của bức tường truyền đến bả vai đối lập hoàn toàn với sự nóng bỏng từ đôi môi người đàn ông trước ngực. Nâng tay tát lên mặt người đàn ông đang vục đầu trên thân thể, nàng cắn môi cho tỉnh táo quát lên:
- Hỗn đản!! Cút ra!!
Người đó buông nụ hồng trước ngực nàng ra, từ từ ngẩng lên, Đôi mắt sâu thẳm của hắn như toát ra tầng tầng khí lạnh, hắn tức giận.
Bàn tay thon dài to lớn đang luồn trong váy Dương Hiền dồn sức bóp mạnh vào mông nàng như sự trừng phạt.
- Hư hỏng, em gọi ai Hỗn đản?
Hắn nhướng mắt nhìn nàng từ trên xuống, tay phải siết chặt eo Dương Hiền, tay trái chạy tới mép quần nhỏ, trêu đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-doc-than/471210/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.