Năm 2010 qua đi rất nhanh, năm 2011 đã đến rồi, thời gian trôi nhanh như chódại chạy. 
Cuối tháng Một, cô bạn Trứng muối mất tăm hàng nửa năm nay bỗng dưng xuấthiện. 
Trứng muối hiện đang học tiến sĩ, là chuyên gia vũ khí hạt nhân tương lai củađất nước. Do phải đi thực tế ở vùng sa mạc Gobi, một nơi hoang vu không bóngngười nên dẫn đến nhân cách suy đổi, tâm lý biến thái, hành vi khác thường. Vídụ như cố tình bắt tôi đi cùng vào giờ tan tầm cao điểm đến trạm xe điện ngầm sốmột, nơi chật ních người rồi đứng trên đó hai tiếng để được hít hơi người. Sauđó lại kéo tôi đi ăn đồ nướng, mồm nhồm nhoàm thịt, uống rượu như nốc, đập bànchửi bới suốt năm tiếng đồng hồ... 
Chúng tôi ăn ở một tiệm thịt nướng, cách khu nhà tôi ở không xa, nghe nói làmới khai trương được mấy ngày. 
Sở dĩ chúng tôi chọn quán này chủ yếu là vì tám chữ dán trước cửa "Khaitrương đại hỷ, miễn phí rượu, nước". Trứng muối nhanh chóng dùng chân xếp sốchai rượu đã uống hết thành mấy hàng kín mít chứng minh cho sự lựa chọn sángsuốt của mình. 
Quán thịt nướng này rất thú vị, tên quán là "Mãnh Ngưu". Nhân viên phục vụđều mặc trang phục giống bò sữa, còn đội trên đầu mặt nạ hình bò, hóa trangthành một đám bê, thế nhưng các món ăn trong quán lại không có bất kỳ món nàoliên quan đến bò. Thịt bò, gân bò, lưỡi bò, xương bò, đuôi bò... đều khôngcó. 
Vậy nên tôi có lý do để cho rằng, ông chủ quán này là người Ấn Độ, tôn thờloài bò. 
Ngoài ra, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-day-chong-cua-ho-cai/37438/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.