Tôi họ Đậu, tên chỉ có độc một chữ Phù1.
Tôi cho rằng, bố muốn dùng cái tên "bốc mùi" này để rèn luyện, giúp tôi cóđược sức chịu đựng tâm lý mạnh mẽ cũng như khả năng chống chọi với những đòncông kích từ bên ngoài. Ông cũng không hề uổng công vô ích. Ít ra hồi học lớpBa, tôi đã vô số lần giành được danh hiệu cao quý, ấn tượng - Hổ cái.
Năm nay là năm Dần, cũng là năm bản mệnh của tôi.
Giờ sinh của tôi là lúc O giờ O phút O giây ngày mùng Một Tết.
Thế mà bố mẹ tôi cũng chẳng có thời gian chúc mừng thời khắc quan trọng nàycủa cô con gái hai mươi bốn tuổi đời.
1 “Đậu Phù” tiếng Trung đọc là “Dòu fú”, gần giống với âm đọc của từ “Đậuhủ” là “Dòufu”. Mà từ “Hủ” lại có nghĩa là thối nát, vì vậy nhân vật cảm thấycái tên Đậu Phù của mình rất tồi tệ, khiến bản thân phải chịu nhiều đả kích từnhững người xung quanh mà rèn luyện được khả năng chịu đựng và tinh thần phảnkháng mãnh liệt ngay từ bé.
Họ dành cả kỳ nghỉ Tết theo đoàn du lịch đi châu u nửa tháng. Như thế cũngtốt, họ khỏi phải khổ sở chen chúc xe cộ mấy ngày Tết.
Trong lúc những người dẫn chương trình chào xuân đang nhiệt tình, hào hứngđếm ngược, tôi vừa lẩm nhẩm một khúc nhạc vui vẻ vừa thay bộ nội y màu đỏ mua ởsiêu thị, soi mình vào chiếc gương đặt trong căn hộ nhỏ chỉ có một phòng ngủ vàmột phòng khách, ưỡn ẹo với các tư thế khác nhau.
Cũng trong thời khắc đó, bên ngoài cửa sổ rền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-day-chong-cua-ho-cai/37418/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.