Nhìn thấy Trình Doãn Triết đã đi khỏi, Ôn Dương cúi đầu cài nút áo sơ mi, cảm giác đau nhức và tê dại nơi đầu v* mẫn cảm khi cọ xát vào vải vóc khiến anh cau mày. Cố gắng quên đi cơn ngứa từ nơi đó, Ôn Dương đứng lên, mặc vào cái quần rộng rãi thoải mái tôn lên đôi chân dài thẳng tắp của anh một cách hoàn hảo. Một dáng vẻ giản dị thanh nhã nhưng cũng không mất sự chững chạc.
Đến khi Trình Doãn Triết đã giải quyết nhu cầu xong, đi ra thì thấy Ôn Dương đang thoải mái nằm nghiêng trên cái sô pha cạnh cửa sổ, đôi chân thon dài vắt chéo, sống mũi đeo một cặp kính, đôi mắt anh nheo lại, môi khẽ mím, chăm chú nhìn kịch bản trong tay. Mỗi khi ngón tay anh lật trang giấy, khóe môi sẽ khẽ nhếch lên một nụ cười tự tin, toát ra sức hấp dẫn chết người.
"Em hài lòng chứ? Với bồi thường này của tôi?" Trình Doãn Triết bước tới đoạt lấy kịch bản trong tay Ôn Dương rồi ngồi lên tay vịn ghế sô pha, một tay hắn chống ra lưng tựa đằng sau, cúi đầu cười hỏi.
Ôn Dương cau mày, sầm mặt nói: "Anh đi được rồi."
"Như này xem như là tôi đang bao nuôi em đúng không?" Trình Doãn Triết nhướng mày, đưa ngón tay vuốt mái tóc hơi lộn xộn của Ôn Dương, trêu đùa nói.
Ôn Dương khó chịu gạt tay hắn ta ra rồi cầm lại kịch bản trên tay đối phương, đoạn cúi đầu, ánh mắt né tránh nói rằng: "Tôi có người yêu rồi."
"Thì sao?" Trình Doãn Triết cười khẽ, bỏ cặp kính trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-dao-chinh-cua-ke-den-sau/155802/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.