20.2.69
Công tác nặng nề chưa từng có. Chưa bao giờ mình lo lắng như thế này. Nhiệmvụ sắp đến đòi hỏi ở mình phải có một cố gắng phi thường về chuyên môn,về tổ chức lãnh đạo. So với trước đây mình đã trưởng thành nhiều, nhưngso với yêu cầu trước mắt mình như ngợp trước khối lượng quá lớn. Biếtlàm sao được, chỉ có cố gắng, cố gắng và cố gắng thế thôi!
* * *
Người bộ đội ấy chắc đã lên đường ra trận tuyến. Chúc anh thắng lợi trở về để còn có một lúc nào gặp lại đôi mắt đen ngời trên khuôn mặt người chiếnsĩ giải phóng quân.
21.2.69
Đọc bài thơ của P.H viết tặng mình từ miền Bắc gửi vào:
Nơi ấy là khoảng trời anh ở
Ngày xưa và cả mai sau
Nơi ấp yêu mối tình nhỏ, tổ chim sâu
Con chim nhỏ bay rồi…
Không lẽ nào mối tình không được đáp lại vẫn còn mãi trong anh hở người vệsĩ? Với mình hình ảnh anh bị những hình ảnh khác che khuất lâu rồi nhưng hôm nay đọc bài thơ sao mình thấy nhớ anh. Một mùa hè khi hoa phượng nở đỏ trên đường phố, nắng chói chang qua vòm cây xanh. Mình đi học về qua căn nhà ba tầng ở 14 phố Lê Trực ngước lên nhìn đã thấy anh đứng đó đợi mình, mái tóc xòa phủ trên đôi mắt buồn. Một chiều khi cơn giông ầm ĩnổi lên khắp bốn chân trời gió bụi mù mịt, anh vẫn đứng đợi mình ở đầusân Hàng Đẫy, mình đạp xe qua ngạc nhiên nhận ra anh dưới ánh đèn đêmcủa thành phố…... Mình chưa bao giờ yêu anh, chỉ thương anh với một tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-dang-thuy-tram/97255/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.