4.
Khi mới bắt đầu gi.e.t heo, ta thật sự không làm được gì hết.
Con heo khỏe đến mức ta không thể bắt được.
Nó giãy giụa khiến cho ta ngã sõng soài.
Con dao trên tay cũng thỉnh thoảng cứa vào chính tay mình.
Đổng Ngọc bên kia mỗi ngày nghe ta gào to cũng không chịu nổi.
“Đừng ồn ào nữa, Chu Thúy Hoa!”
Chàng dựa vào tường một cách thiếu kiên nhẫn.
Ta òa khóc: “Oa oa, con heo này không chịu nghe lời, ta không kéo được nó. Ta còn tự cứa chính mình, đau quá!”
Lần này ta khóc rất lớn để trút hết cảm xúc của mình.
Lúc ta khóc, ta cảm thấy cuộc đời mình thật khốn khổ, không ai khổ như ta.
Đổng Ngọc bị ta chọc giận đến mức bật cười rồi nhảy từ nhà bên cạnh sang.
“Chu Thúy Hoa, nếu nàng bị người khác bắt nàng sẽ đứng yên chờ chế..t ư?”
Ta biết chàng đang nói con heo, nhưng vẫn cảm thấy chàng ám chỉ ta.
Ta thút tha thút thít nhìn chằm chằm chàng ấy một lúc lâu.
“Còn không mau lại đây. Ta giúp nàng bắt, nàng sẽ gi.e.t nó. Nếu chém trúng ta, nàng nhất định phải chế..t.”
Miệng chàng thật thiêng, ta trực tiếp chém đao đầu tiên trúng tay chàng.
Đổng Ngọc chảy má.o nhiều hơn cả heo, ta chế..t lặng.
Càng khóc to hơn.
“Đừng khóc nữa, mau đi tìm thầy lang.”
Chàng cũng có chút lo lắng, nhưng nhìn ta chàng ấy trấn tĩnh lại.
May mắn không chém vào bộ phận trọng yếu, khi thầy lang đến lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cuc-kho-cua-con-gai-that/3434642/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.