🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

THỨ TƯ, 15 THÁNG GIÊNG



Ôi, chán đời quaaa'... Y như đang loạng choạng đi trong cát lún. Thế giới đã đi chậm lại xuống một vũng bùn lầy mát hết màu sắc và những âm thanh vui vẻ. Chẳng có lối thoát nào ra, Đông Tây Nam Bắc, lên hay xuống. Mình không thể! Mình sẽ không để cho bất cứ ai thấy mình như vầy.



THỨ SÁU, 17 THÁNG GIÊNG



Giấc ngủ lạnh lùng đen tối là cách duy nhất để chạy trốn. Mẹ không biết, nhưng mình đã hoàn toàn nhịn ăn.



Ngay cả tiếng hót của Imperical cũng làm mình bực bội. Trước đây mình chưa bao giờ cảm thấy như vầy.



? ? ?



Mẹ xốc mình dậy, và bắt mình phải vào dưỡng đường của BS. Sheranian. Trước đây nó có vẻ sáng sủa, với hai màu vàng và trắng. Bây giờ dường như nó cũng đen tối và xám xịt, ảm đạm như mọi thứ khác. Sự vui tính của ông ta làm mình khó chịu giống như phấn kêu ken két trên bảng đen, và mình muốn ra khỏi nơi đây. Cô y tá chích mình một mũi khiến mình dịu đi điô chút, và rồi họ lại bắt đầu những việc đâm thọc chích chọc và kiểm tả nhàm chán thường lệ. Mình ngủ thiếp đi trong lúc họ làm những việc ấy.



? ? ? ...



Mình đang ở đây, trong bệnh viện AIDS, và mình bắt Mẹ hứa là đừng nói cho Hội bà Tám biết. Vào thời điểm này hạnh phúc và sự khỏe mạnh của chúng nó chỉ làm cho tình cảnh đen tối của mình thêm đen tối... Mình bực bội vì chúng nó! Gần như mình ghét

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-nancy/2355101/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhật Ký Của Nancy
Chương 22
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.