Chương 46: Lưỡng Bại Câu Thương 
------- 
Thế trái cũng không được, phải cũng không xong thì hành xử như thế nào cho nó trí tuệ? 
Đáp án chính là ở chữ “Tùy”. Phật nói tùy duyên, Đạo nói tùy cảnh, Người nói tùy thời. 
Hãy biết cất giấu tài năng của mình để không trở thành cái gai trong mắt người khác, làm mục tiêu cho đối thủ nhằm vào. 
Nhưng cũng phải biết quyết đoán thể hiện tài năng đúng nơi, đúng chỗ, đúng người để cho người khác biết mình cũng chẳng phải dạng vừa đâu. 
Với cấp trên hãy luôn kính cẩn, lễ phép, chu đáo, cẩn trọng. 
Với đồng nghiệp hãy luôn khiêm tốn, nhường nhịn, hòa đồng. 
Với cấp dưới hãy luôn bao dung, độ lượng và đại khái. 
Làm được như thế thì đi đâu người ta cũng yêu quý, làm việc gì người ta cũng tin tưởng, có thăng quan tiến chức cũng không bị kỳ thị ghét bỏ. 
Đạo lý đơn giản như vậy nhưng có mấy ai áp dụng được đâu. 
Bởi vì hầu như ai cũng nằm trong hai trạng thái cực đoan: thích thể hiện và thích mặc kệ. 
----- 
Nói ra thì dài nhưng thời gian hiện thực bên ngoài lại rất ngắn ngủi.\ 
Cuộc chiến đấu giữa hai bang phái lại tiếp tục diễn ra thậm chí còn căng thẳng hơn khi nãy. Trung Chín Ngón cay cú chuyện bị ám sát vừa rồi nên phát điên lao vào đối thủ ăn miếng trả miếng. 
Phía bên Thành Độc Nhãn vừa có lợi hơn về quân số và chiến lực nên cũng chẳng phải loại dễ bắt nạt. 
Vì thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-muoi-than/2851423/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.