Ngô Tịnh bất động thanh sắc liếc nhìn nam nhân đối diện đang lau miệng cho Đô Đô, nuốt xuống thức ăn trong miệng, cười nhẹ mở miệng hỏi: "Nguyên tiên sinh, mạo phạm hỏi một chút, không biết ngài làm gì a? "
Một người nam nhân có đáng tin cậy hay không, chức nghiệp cũng là một nguyên tố hết sức quan trọng, từ chức nghiệp có thể nhìn ra rất nhiều, cho nên tuy là lần đầu tiên gặp mặt cứ hỏi như vậy có điểm không lễ phép, nhưng Ngô Tịnh vẫn mở miệng hỏi.
Cuối cùng cô muốn phán đoán một chút ba của Đô Đô rốt cuộc là người nào, hai mẹ con đừng bị dao động, loại chuyện như vậy vẫn nên càng cẩn thận càng tốt.
Nguyên Lãng ngược lại không cảm thấy mạo phạm, từ trong giọng nói của Đô Đô có thể biết vị Ngô tiểu thư này bình thường đối với hai mẹ con họ chiếu cố rất nhiều, giờ cô hỏi chức nghiệp của hắn, đại khái muốn giúp hai mẹ con thanh trấn, hắn cảm thấy tình hữu khả nguyên.
Nguyên Lãng chính sắc trả lời: "Tôi là một quân nhân. "
Tôi là một quân nhân. Trên chữ đã biểu thị sự phi phàm của bản thân.
Bất luận trong lòng Ngô Tịnh từ trước có bao nhiêu phỏng đoán không tốt với ba của Đô Đô, giờ khắc này, nghe được câu trả lời này đều đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là cảm giác áy náy trước kia đã phỏng đoán sai lệch của bản thân.
Quân nhân, từ ở mức độ rất lớn mà nói là đại danh từ có thể tin. Nếu như vậy cái chức nghiệp này còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-do-do/223093/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.