Thịnh Tử Du không ngờ chính mình lại gây ra họa, trên đường trở về, Trùng Trùng vẫn một mực cúi đầu dáng vẻ rầu rĩ không vui.
Cô biết, việc này sẽ không dễ dỗ dành như việc đoạt bánh sữa cuốn như hồi nãy.
Mỗi lần nhắc tới baba, đứa nhỏ này sẽ cúi đầu buồn bã thật lâu.
Xe đi ngang qua một cửa hàng thú cưng náo nhiệt, Thịnh Tử Du vội vàng bảo tài xế ngừng xe, lại lấy lòng mà nhìn về phía con trai: “Chúng ta đi tìm mua một cái lồng mới thiệt đẹp cho Cục Cục ha?”
Trùng Trùng tiếp tục đem đầu nhỏ cúi thật thấp, nhỏ giọng thì thầm: “Mua lồng đẹp cho Cục Cục, nó vẫn không được gặp cha mẹ mình.”
“Con có ý gì?” Thịnh Tử Du thật không còn lời nào để nói, “Chẳng lẽ người đem con chim ú kia nhốt lại đùa giỡn là mama sao?”
Trùng Trùng mếu máo, tựa hồ lại muốn khóc, Thịnh Tử Du lập tức im miệng.
Tỏ vẻ cái gì cũng chưa nói.
Trùng Trùng không có ba, Thịnh Tử Du cho rằng chuyện này cũng không phải lỗi của cô, cô cũng rất vô tội nha.
Nhưng mà khiến đứa nhỏ này buồn như vậy, Thịnh Tử Du cảm thấy chính mình vẫn cần chịu một phần trách nhiệm.
Cô vốn định nói sang chuyện khác để chọc cho tiểu gia hỏa vui vẻ: “Trùng Bảo, chúng ta trở về cùng nhau xem Ding Ding Dang được không?”
“……”
“Hay xem cái Chung cư cây mà con thích nhất?”
“……”
Bất đắc dĩ, Thịnh Tử Du đành phải ra chiêu cuối: “Mama
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-co-nang-benh-cong-chua/3149949/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.