Thật sự là oan gia ngõ hẹp, Thịnh Tử Du cắn chặt răng hung dữ nghĩ, khó trách ông ngoại đáng ghét như vậy thì ra là vì có một đứa cháu trai đáng ghét.
Lại nhớ đến mộng đẹp bị quấy rầy, thù mới hận cũ chồng chất tính hết một lượt. Thịnh Tử Du không chút do dự giơ ngón giữa về phía đối phương.
Người đàn ông nhíu mày, từ trên nhìn xuống đánh giá cô: " Thịnh Tử Du, què chân rồi à?"
Thịnh Tử Du không chút nghĩ ngợi, bật thốt lên mắng trả: " Ông nội anh mới què chân."
Ông cụ ở bên cạnh nói xen vào: " Ông nội của hắn đã sớm mất... Hai người biết nhau à?"
Thịnh Tử Du cười lạnh: "Ha ha.."
Nói xong cô mới ý thức được mình giống như nắm bắt sai trọng điểm, trọng điểm là hóa ra người đàn ông này đã sớm biết cô.
Khó trách, Thịnh Tử Du cười lạnh trong lòng, cô đã nói sao có thể có người đàn ông khi cô bắt chuyệnlại làm như không thấy, hóa ra là người ta đã sớm biết cô.
Cô hừ một tiếng trong bụng, cũng không biết Lâm Nhiễm Nhiễm ở sau lưng chửi bới chính mình thế nào đâu. Nghĩ đến họ Lâm, tâm tình Thịnh Tử Du lần thứ hai hỏng bét, đến mức ngay cả đôi ông cháu trước mắt trông cũng càng khó ưa hơn, cô hừ thật mạnh một tiếng, nhấc chăn lên bao bọc quanh mình một lần nữa nằm xuống giường, lười phản ứng tới người này.
Trong phòng an tĩnh lại, Thịnh Tử Du ngồi trên giường xem xong ba bộ phim hoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-co-nang-benh-cong-chua/3149940/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.