Ừm, đó là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy mệt mỏi như vậy. Vừa bước vào lớp đã xoa đầu, cậu ấy chỉ kịp làm lại bộ hồ sơ còn sai sót và chép một bài kiểm tra hoá, sau đó nằm gục xuống bàn.
Ừm, thế mà tôi ở ngay bên cạnh cũng không dám hỏi han gì cậu. Muốn chạm vào cậu, muốn sờ trán cậu xem cậu có sốt không. Chốc chốc lại ngó sang cậu xem có biểu hiện gì lạ không. Lo lắng là vậy, sốt ruột là vậy, nhưng cuối cùng vẫn không nói được lời nào với cậu. Tôi sợ, sợ cậu phải mất công trả lời. Trong khi mối quan hệ giữa chúng ta có là gì đâu chứ?:)
Liệu rằng cậu có ổn không?
Tôi cảm thấy mình không ổn mất rồi!:)
***
Hà Nội, 19.04.2017...
Ngày này 1 năm trước, vào một ngày tháng tư rất đỗi bình thường... Ngày hôm ấy chúng tôi đã vĩnh viễn mất đi BEAST.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]