Edit: Hye
Beta: Vũ, Gbear
_______________________
Hơn nửa đêm, Ngũ Quân bị Diệp Phỉ Thần gọi tới khám bệnh. Dù oán niệm trong lòng đã rất lớn nhưng không được phát tác vì đến khi Ngũ Quân nhìn thấy Hứa Quang đang được bọc trong đống quần áo được ôm vào, phía sau còn có hai người khác nên trong lòng thầm mắng một câu: MÁ!
"Các cậu từ trại tị nạn trở về sao?" Ba người đều ướt như chuột lột, đã tháng 11 còn muốn nhảy xuống hồ tập bơi hay gì?
Lão quản gia đem quần áo và trà gừng tới cho ba người, nhưng trước khi bọn họ biết được tình trạng sức khỏe của Hứa Quang thì không ai có tâm trạng đi thay quần áo.
Ngũ Quân cũng làm vài bài kiểm tra đơn giản rồi đuổi cả ba người đi ra: "Cút cút cút, một tên cũng đã đủ phiền rồi. Mấy người mau cách xa tôi ra để tôi làm việc! Bây giờ phải xét nghiệm máu thì mới biết kết quả chính xác."
Ba người đàn ông có ân oán với nhau không dứt lại vì một lý do kỳ lạ mà chịu ngồi chung trong một căn phòng chờ đến khi Hứa Quang tỉnh lại.
Ngũ Quân vừa bước ra, trên tay cầm bảng báo cáo xét nghiệm đã bị ba đôi mắt nóng rực nhìn đốt xuyên tâm, Ngũ Quân gằng giọng một cái liền nói: "Chỉ là một chút vết xước ngoài da không có gì đáng lo ngại." Ngũ Quân dừng một chút mắt liếc nhìn ba người rồi nói tiếp: "So với vết thương bên ngoài, tôi cảm thấy các cậu nên chú ý đến tâm lý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-chiu-kho-cua-mot-nhan-vien-cuu-ho-bai-bien/3440575/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.