Edit: Đình Đình
Beta: Uyên, Gbear
_______________________
Đôi mắt sưng húp không mở lên nổi của Hứa Quang gắng nhẹ nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Thanh Hòa vì phải chăm sóc mình cả một đêm, anh vừa động nhẹ, Thanh Hòa đã chợt tỉnh.
"Chú Quang, chú cảm thấy thế nào?" Thanh Hòa cầm chiếc khăn mặt đã thấm nước lau hai má, vuốt lên cả khuôn mặt vừa từ cơn ác mộng bừng tỉnh lại của Hứa Quang.
Vì được điều trị kịp thời nên cơ thể Hứa Quang không có vấn đề gì lớn, bác sĩ tiến vào kiểm tra một chút liền thông báo Hứa Quang có thể xuất viện. Thanh Hòa một phen tóm lấy Hứa Quang đang muốn rời đi nói: "Chú, chú muốn đi đâu?"
"Tôi... Tôi phải trở về nhà." Tùy rằng nói vậy nhưng kỳ thật anh không có ý định sẽ về, mọi chuyện đều bị bại lộ, anh làm sao còn mặt mũi về nhà đối mặt với em trai? Huống hồ, ngày hôm qua Hứa Lượng kịch liệt phản ứng đe dọa như vậy.
"Chú có biết là hành vi của em trai chú đã có thể kết tội cố ý gây thương tích? Nghiêm trọng hơn chính là mưu sát!" Thanh Hòa lột bỏ dáng vẻ điềm tĩnh, lần đầu tiên dùng biểu cảm đáng sợ như vậy với Hứa Quang.
Vẻ mặt Thanh Hòa trong mộng trùng khớp với vẻ mặt hiện tại khiến Hứa Quang cứng đờ, dùng sức phủi tay Thanh Hòa nói: "Cậu đừng có ở đó nói bậy, vết thương của tôi không liên quan đến Tiểu Lượng!" Nói xong liền quay đầu bước đi.
Thanh Hòa nhìn bộ dáng của Hứa Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-chiu-kho-cua-mot-nhan-vien-cuu-ho-bai-bien/3440556/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.