*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chạng vạng, gió từ mành trúc được cuốn lên một nửa xuyên vào, thổi màn lụa mỏng thành từng vòng gợn sóng, Quyền Bội nằm trên tháp quý phi, trên nửa ngưởi đắp chăn lông vũ, kim ti tuyến đem phượng hoàng khắc họa như thật, phảng phất sắp vỗ cánh bay cao.
Thấp thoáng là đầy trời ánh lửa, vô số bóng người lướt qua trước mắt nàng, lúc khóc lúc cười, hoặc đến báo ân hoặc tới lấy mạng. Quyền Bội biết đây là mộng, lại vẫn thống khổ, khi nàng từ mộng tỉnh lại, trên vầng trán trơn bóng chảy ra một tấng mồ hôi mịn.
Mặt trời còn để lại vài tia sáng, chiếu vào hoa đỗ quyên rực lửa trên cửa sổ, ấm áp lại chân thực, đồng hồ lớn tây dương phát ra tiếng vang tích tắc, trong lư hương vàng bay ra hương thơm an bình của trà hương. Quyền Bội dựa vào tấm đệm sau lưng, nhợt nhạt thở ra, thậm chí đôi khi nàng cũng không rõ cái gì mới là mộng.
Thái giám và thiếu niên Dận Chân mặc thanh bào từ bên ngoài tiến vào, Lý thị từ sớm đã đi ra từ phòng phía tây, đứng đợi dưới cây quế trong sân, dáng người đẫy đà khiến Lý thị khi cười duyên có vài phần giống cung nữ triều Đường. Quyền Bội chỉ mơ hồ nghe: “Trời nóng như vậy…canh đậu xanh..”
Tống thị lại từ cửa sổ một phòng khác nhìn ra ngoài, muốn nhìn xem trong phòng Quyền Bội có động tĩnh gì không, đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-chinh-that/3079080/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.