Trên đỉnh núi, người Ám Dực Tộc đang cùng ba người Sullivan đánh nhau thành một cục. Bởi vì có Dị Tộc đã giúp đỡ chế trụ hơn phân nửa binh lực Ám Dực Tộc, hơn nữa hình thú của Sullivan và Anson lại đều là hệ chiến đấu cao cấp, trong khoảng thời gian ngắn lực lượng hai bên bằng nhau, cân sức ngang tài.
Mà người Ám Dực Tộc liên tiếp không ngừng ngã xuống, tâm tình Tộc trưởng cũng theo đó mà xấu đi. Quả thực đầu óc sắp hỏng mất rồi.
Trong lúc lơ đãng quay đầu lại, đột nhiên Tộc trưởng Ám Dực Tộc nhìn thấy đứa con trai lớn đang đứng nơi chiến trường ác liệt lại không để ý chém giết. Ngược lại hắn còn ngơ ngác nhìn Joy phát ngốc. Một ngụm máu nóng dâng đến cổ họng, thiếu chút nữa ông ta không kiềm chế mà phun ra.
"Anselm, ngươi đang nhìn cái gì đó? Còn không mau đi chém đầu tên phản bội Joy xuống cho ta!"
Bị tiếng rống giận của Tộc trưởng làm giật mình, tinh thần cũng trở về, Anselm hốt hoảng thu hồi tầm mắt. Nhưng những xúc động vẫn lưu lại đáy lòng, giống như cũ dai dứt, gắt gao quấn lấy hắn.
Hắn không có cách nào ra tay đối với Joy. Tưởng tượng đến cảnh đôi tay của mình sẽ nhiễm máu tươi của Joy, ngực hắn liền bị đè nặng đến thở không được.
"Ngươi ở đó do dự cái gì vậy Anselm? Joy là phản đồ Ám Dực Tộc, ai cũng có thể giết chết hắn. Ta lấy thân phận Tộc trưởng hạ mệnh lệnh cho ngươi, lập tức giết chết Joy."
Đứa con trai lớn mà ông ta luôn kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-chay-tron-cua-giong-cai/584292/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.