Chính phủ Liên Bang bởi vì Thiếu Tướng cùng Thống Đốc luân phiên "đi theo địch" mà lần nữa lâm vào khẩn trương cao độ. Tất cả mọi người đều biết, hai người này rất có thể sẽ trở thành bật lửa châm ngoi tín hiệu chiến tranh, sẽ hoàn toàn phá vỡ sự hoà bình.
Mặc kệ có bao nhiêu người cầu nguyện hoặc là than thở, nhân vật mấu chốt toàn bộ sự kiện lại đang ngủ ở trong ổ chăn ấm áp, ăn vạ không chịu rời giường.
Gương mặt cọ cọ chăn, ước chừng qua vài phút hai mí mắt mới không tình nguyện chính thức chia tay.
"Karen dậy rồi? Mau đi rửa mặt, chúng ta cùng đi ăn sáng."
Một giọng nói ngọt lịm vang lên. Chủ nhân của giọng nói cũng là một người đàn ông đẹp trai phong độ, có thể nói là hiếm thấy. Theo lý mà nói vào sáng sớm khi tỉnh dậy, nhìn thấy một ánh mắt sủng nịch của một người như vậy nhìn mình, ai mà không hạnh phúc bay bổng?
Nhưng Gia Lôi lại kêu rên một tiếng, trực tiếp đem đầu chôn dưới gối. Bởi vì biết tỉnh lại sẽ nhìn thấy cái gì, Gia Lôi mới không muốn mở mắt.
Anson bao giờ mới thôi đây? Một núi băng lãnh khốc chuyển thành con đường gió xuân ôn nhu nhẹ nhàng. Rợn người mà!
Kể từ thời điểm kia, Gia Lôi đã cấm Anson vào phòng. Nhưng mỗi ngày thức dậy đều có người hầu hạ ở mép giường. Chỉ cần hé mắt là có thể chuẩn xác nhìn thấy nụ cười "hiền hậu" kia. Quả thực không khác quỷ sai đến bắt hồn. Mỗi lần đều có thể dọa Gia Lôi da đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-chay-tron-cua-giong-cai/584246/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.