"Sullivan, ngươi muốn mang Vũ Khan đi đâu?"
Có cái gì không thể giáp mặt hỏi sao?
Đứng lên, Gia Lôi đi theo hai người ra cửa. Mới vừa mở ra Gia Lôi thiếu chút nữa quỳ.
Phía trước cửa hàng đã bị vây chặt như nêm.
Đội máy bay này tới đây khi nào? Còn có mấy chục người mặc đồng phục giống nhau kia nhìn chằm chằm vào ta làm gì? Có thể đừng dùng ánh mắt giống như canh chừng tội phạm nhìn ta hay không?
Nói thật bị mấy chục đôi mắt giám sát thật sự là không thoải mái. Ngươi đi hướng đông chúng nó cũng nhìn hướng đông, ngươi đi hướng tây chúng nó cũng nhìn hướng tây. Cảm giác như người khác đều mặc chỉnh tề còn ngươi trần truồng vậy. Cảm thấy xấu hổ cùng tức giận tăng cao.
Đương nhiên, trong lòng Gia Lôi xấu hổ không nhiều, nếu có thì đã không bởi vì muốn chạy trốn liền chủ động hôn môi Garfield. Nhưng Gia Lôi thật thực sự tức giận, tức giận xưa nay chưa từng có.
Mang nhiều người tới như vậy, số thuốc mê ta chuẩn bị sao đủ dùng? Không làm cho tất cả ngất xỉu còn trốn như thế nào? Trốn không thoát sẽ phải bị bắt sinh con cho Anson!
Thật sự Gia Lôi không ghét Anson, nhưng chưa từng nghĩ tới việc sinh con.
Ta là giống đực, cho dù đổi giới tính nhưng tâm vẫn là người đàn ông mạnh mẽ. Tưởng tượng đến trong bụng mình sẽ mang mấy sinh vật nhỏ nhỏ mềm mềm chân tay liền bủn rủn. Mà trước khi mang mấy sinh vật nhỏ kia phải bị giống đực áp thì càng miễn bàn. Đánh chết ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-chay-tron-cua-giong-cai/584241/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.