Trong hội trường vừa diễn ra phân tranh không ngừng, trong biệt thự ba người đang hưởng thụ bầu không khí ấm áp khó có được.
Ba người cùng nằm song song trên giường to rộng rãi thoải mái. Gia Lôi tựa vào ngực Anson nhìn ra ngoài cửa sổ ngơ ngác xuất thần. Garfield nằm bên trái nhẹ ôm lấy eo Gia Lôi, thỉnh thoảng hôn lên vành tai người trong lòng. Đôi mắt nóng bỏng không che đậy, tựa như có thể thiêu chết người.
Anson vuốt ve tóc Gia Lôi, gương mặt tuấn lãng tràn đầy nhu hòa cùng ôn nhu. Không mạnh bạo lại giống thể hiện sự bảo vệ chặt chẽ cho Gia Lôi. Lặng yên không một tiếng động đem người bao bọc ở trong thế giới của mình đến chết mới thôi.
Ba người ba loại biểu tình. Ai cũng không hé răng, cứ an tĩnh như vậy dựa vào nhau. Cho đến khi Gia Lôi thu hồi tâm tình, sự im lặng mới bị phá vỡ.
"Ta đói bụng."
Dùng tay vuốt vuốt bụng, Gia Lôi nhìn về phía người thừa dịp mình thất thần hôn vô số lần.
"Ở hội trường ta chỉ ăn một ít điểm tâm ngọt, lúc này trong bụng trống trơn, cái gì cũng không có."
Bị bộ dáng tội nghiệp của Gia Lôi làm lòng nhũn ra, Garfield nhịn không được cúi đầu đặt lên trên môi Gia Lôi một nụ hôn nồng nhiệt thật mạnh.
"Em muốn ăn cái gì? Anh đi lấy."
"Ta không muốn ăn cơm hộp. Tự nấu cho ta được không? Cái gì cũng được, ta không kén ăn."
Không có tức giận lau chùi môi giống bình thường, Gia Lôi liếm liếm chỗ bị hôn có chút tê dại, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-chay-tron-cua-giong-cai/584236/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.