Thủ Đô.
Không có thông báo với bất cứ ai, Leopold mang theo Gia Lôi còn ngủ say trực tiếp về dinh thự nhà mình.
Hắn muốn giới thiệu Karen với cha mẹ, sau đó xin cho Karen tạm thời ở lại một thời gian. Karen không có thân nhân lại bị Garfield bám riết không bỏ. Để Karen đi một mình hắn không yên tâm.
Đây cũng là nguyên nhân hắn sẽ ‘mê đảo’ Karen.
Hắn nhìn ra được Karen cũng không muốn ở bên hắn.
Đứng dậy đi đến phòng nghỉ, ánh mắt nhìn vào thiếu niên còn đang ngủ. Thân thể nghiêng một bên, đôi tay theo bản năng nắm chặt lại, như là chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.
Thực rõ ràng, Karen không lúc nào có cảm giác an toàn. Cả khi ngủ say, trong tiềm thức vẫn không cách nào an tâm hoàn toàn.
Thở dài dùng chăn đơn đắp cho thiếu niên, khom lưng thật cẩn thận đem người bế lên.
‘ Ư ’
Tựa như cảm giác được thân thể của mình rời khỏi giường ấm áp, Gia Lôi nhăn mi, trong miệng phát ra tiếng nỉ non.
“Ha ha……”
Nhìn thiếu niên đáng yêu trong vòng tay, Leopold cầm lòng không đậu cong khóe môi.
“Ngoan, ta mang ngươi về nhà.”
Về sau, nhà mình chính là nhà Karen.
Đi ra ngoài, chỉ lo cúi đầu nhìn Karen có bị gió thổi lạnh hay không, Leopold cũng không có phát hiện từ xa có một bóng dáng màu đỏ chạy tới. Cho đến khi người kia đến gần, hắn mới cảnh giác ngẩng đầu.
“Anh Leopold, anh đã trở lại.”
Thiếu nữ thẹn thùng tươi cười, hai má hồng hào. Một mái tóc dài màu rượu đỏ, được tết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-chay-tron-cua-giong-cai/584220/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.