Chương trước
Chương sau
Vào cục cảnh sát, bị thẩm vấn, đưa đi phòng tối, toàn bộ trình tự Gia Lôi cùng Vũ Khan đều biểu hiện an tĩnh, thành thành thật thật, hỏi cái gì nói cái đó. Họ ngoan đến không thể ngoan hơn, hoàn toàn không giống tác phong đạo tặc, mà giống côn đồ nhát gan.
Họ như vậy làm cho vị cảnh sát phụ trách thẩm vấn càng thêm khinh thường hai người. Ánh mắt khinh miệt cùng trào phúng càng lúc càng dày đặc. Cuối cùng không buông tha liền châm chọc.
Mà đối mặt với châm chọc, Gia Lôi cùng Vũ Khan chỉ trầm mặc cúi đầu. Bộ dáng sợ hãi rụt rè nhìn mà phát ghét. Vào phòng giam mà hai người còn ôm nhau run run.
"Ta nói này, các ngươi tính tình thỏ đế mà là đạo tặc sao? Đúng là làm mất mặt dân đạo tặc quá đi. Ngồi ở trong nhà lao chờ chết đi."
Chửi một tiếng xong, viên cảnh sát mới cùng đồng nghiệp rời đi. Đến nỗi trưởng quan nói trông giữ cẩn thận họ cũng không để ở trong lòng.
Đó là hai phế vật còn cần người trông coi sao? Chỉ lãng phí nhân lực. Mà trên tay hai người đều mang vòng khống chế năng lực biến thân thì còn lo gì.
Đừng nói vòng này có thể bị phá hỏng hay không, dù vòng bị hỏng không phải còn có phòng giam cảm ứng điện từ sao? Chỉ một chút thay đổi hệ thống cảm ứng sẽ lập tức báo nguy. Đến lúc đó bốn phía vách tường sẽ đồng thời có laser bắn ra, chạm vào một chút là có thể lấy đi nửa cái mạng.
Bọn họ tuyệt đối không tin hai người kia sẽ dũng cảm chống chọi cùng laser cực mạnh. Một đôi nhát gan mà thôi, nếu không phải đắc tội với Thiếu Tương, ai sẽ liếc mắt nhìn bọn họ một cái?
Ở nơi khác, Garfield ngồi ở ghế sau máy bay nhắm mắt dưỡng thần, trong đầu hiện lên các loại kế hoạch tác chiến. Đột nhiên, cũng không biết vì sao một gương tuấn tú chậm rãi hiện lên.
Nụ cười như không cười, ánh mắt, khóe môi kia....
Bỗng nhiên hắn mở mắt.
Không đúng, Gia Lôi hôm nay biểu hiện khác xa lần đầu tiên bọn họ gặp nhau. Bộ dáng hôm nay kém rất nhiều. Mặc dù Gia Lôi là người bất chấp thủ đoạn, nhưng là người không khuất phục. Không có khả năng sẽ tham sống sợ chết mà không dám phản kháng, ngoan ngoãn giơ tay đầu hàng.
Hắn còn nhớ rõ ràng ánh mắt Gia Lôi khi tàn nhẫn giẫm lên mặt hắn. Đôi mắt độc ác mang theo khí thế hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng. Nếu thuộc hạ không tới đúng lúc, có phải mặt hắn thật sự đã rách dưới chân Gia Lôi?
Đó là sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời này của hắn. Nếu không phải gặp ám toán, sao có thể bị Gia Lôi chiếm được ưu thế dễ dàng như vậy? Đặc biệt một chân kia, khiến hắn khắc cốt ghi tâm.
"Thiếu Tướng?"
Máy bay đã ở cổng lớn quân bộ, người phi công xoay người nhìn cấp trên có sắc mặt không tốt lắm, thử dò hỏi.
"Chờ một chút."
Cũng không vội vã xuống, Garfield một lần nữa nhắm mắt lại trầm tư.
Vì báo thù riêng, hắn tự mình ra trận bắt giữ Gia Lôi. Nhóc con kia cũng có bản lĩnh, cùng hắn chơi trốn tìm suốt một tháng.
Vốn định bắt được người sẽ giáo huấn một trận ra trò. Lại bị Gia Lôi làm cho mất hứng thú. Hắn đối với người không có can đảm chưa bao giờ nhìn một cái.
Nhưng nếu hết thảy đều là Gia Lôi diễn kịch thì sao? Nhìn thấu bản tính của hắn, nên Gia Lôi cố tình dùng phương thức để cho hắn chán ghét và mất hứng thú. Gia Lôi nhờ đó sẽ tìm được đường sống trong chỗ chết, cũng không cần lại lo lắng hắn bám riết không bỏ. Đây thật ra là chủ ý tuyệt hảo.
Đương nhiên muốn biết suy đoán đúng hay không, còn cần một chứng cứ, mà chứng cứ......
"Mở bản đồ khu phố buôn bán kia cho ta."
Nghe nói người nuôi lớn Gia Lôi đã tiếp nhận cải tạo giới tính, lúc này người đang ở Tân Dân Cục. Nếu hết thảy thật sự như hắn sở liệu, Gia Lôi chọn bị sa lưới ở khu phố buôn bán kia hẳn là có mục đích.
Quả nhiên, click mở màn hình điện tử, liếc mắt một cái liền thấy được cục cảnh sát ở khu phố buôn bán vừa vặn bên cạnh Tân Dân Cục.
Ngón tay nhẹ gõ tay vịn, Garfield nở nụ cười, không chỉ là nhàn nhạt cong khóe môi, mà là sung sướng cao giọng cười to.
Hắn thực hưng phấn, hắn đoán được Gia Lôi muốn làm cái gì. Nhưng hắn lại đoán không ra Gia Lôi làm như thế được. Tay mang vòng khống chế năng lực biến thân của giống đực, lại bị nhốt trong phòng điện từ, dưới sự theo dõi gắt gao. Bốn phương tám hướng đều là cảnh sát, Gia Lôi muốn thoát thân rất khó, sao có thể cứu người?
Nhưng hắn cũng biết Gia Lôi không phải người khinh suất. Người này dám mạo hiểm, tất nhiên nắm chắc an toàn trở ra. Gặp phải đối thủ giảo hoạt, trí dũng song toàn như vậy, sao có thể không hưng phấn?
"Quay lại, đi cục cảnh sát 122."
Hắn muốn đích thân đi nghiệm chứng khả năng thần kỳ kia.
Cục cảnh sát 122?
Người phi công quét mắt nhìn màn hình điện tử, trong lòng sửng sốt. Đây không phải chỗ bọn họ vừa mới rời khỏi sao?
Nếu là Thiếu Tương đại nhân phân phó, cấp dưới tất nhiên không dám chần chờ. Khởi động máy bay quay đầu thẳng đến cục cảnh sát 122.
Mà những binh lính khác bị ném lại chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiếu Tương đại nhân bỏ đi...
Mà trong chốc lát hình như còn có hội nghị sắp diễn ra thì phải? Vậy...... Thiếu một vị Thiếu tướng tham gia hẳn là không có gì vấn đề gì chứ?
"Tốc độ nhanh hơn đi."
Gia Lôi hiện tại ở phòng giam?
Gia Lôi đương nhiên đã chạy trốn. Không đúng, ai đó mang theo Vũ Khan nghênh ngang đi đến cổng lớn Tân Dân Cục.
Mà đánh chết Gia Lôi cũng không thể tưởng được, Garfield nhanh như vậy liền trở lại.
Cho nên nói đừng xúc phạm ma quỷ. Lúc trước nếu không phải trong lúc nhất thời xúc động giẫm lên mặt người ta sao gặp phải nhiều rắc rối như vậy chứ?
"Đại ca như vậy thật sự ổn chứ?"
Nước mắt lưng tròng nhìn Gia Lôi một thân cảnh phục đặc biệt có khí thế, Vũ Khan càng chạy bước chân càng chậm.
Hắn hối hận. Thật sự hối hận. Không phải hối hận cùng đại ca đóng kịch vào tù, càng không phải hối hận đánh mê một cảnh sát, còn lột sạch quần áo. Hắn hối hận chính là mình ngu xuẩn đi theo đại ca xông vào Tân Dân Cục.
Tân Dân Cục là chỗ nào? Đó là nơi giống đực nghe được tên liền sẽ theo bản năng che lại bộ vị. Vào chỗ này còn có thể đi ra chỉ có hai loại: một là chết, hai là...... so với chết còn khó chịu hơn, không phải sao?
Là giống đực mà mỗi ngày nằm yên để người ta áp? Còn phải sinh con!
"Đại ca.....!"
Âm thanh khóc càng lớn.
"Cầu xin buông tha cho ta đi. Chúng ta đổi kế hoạch không được sao? Hay đổi vai, đai ca làm người ký hợp đồng kia nha?"
Trấn an vỗ nhẹ phía sau lưng hắn, Gia Lôi ép buộc lôi kéo người không muốn kia hướng đến cửa.
"Ngoan, chúng ta không phải thật sự đi cải tạo, kéo dài thời gian là được."
"Nhưng vạn nhất làm giả hoá thật thì sao? Ta đây đã có thể......"
"Vũ Khan, thời gian cũng không nhiều, tuy rằng phòng giam bị động tay chân tạm thời sẽ không có người phát hiện cái gì. Nhưng ngươi cũng nói vạn nhất, vạn nhất ngoài ý, mà chúng ta lại ở Tân Dân Cục, ngươi đoán kết quả sẽ như thế nào?"
Như thế nào? Luật Liên bang quy định, bất luận ý đồ nào nhiễu loạn, phá hư tài sản cộng đồng đều sẽ chịu xử phạt nghiêm khắc. Đối với chuyện kéo dài an toàn của nhân loại Liên bang quản đặc biệt nghiêm. Tân Dân Cục tạo ra "sinh mệnh mới", tất nhiên quan trọng của quan trọng. Không có ai tin tưởng hắn cùng đại ca tới nơi này chỉ là du ngoạn. Chỉ sợ đến lúc đó tiếp đón cũng không cần đánh, trực tiếp đưa bọn họ gặp Tử Thần thôi.
Nghĩ thông suốt, Vũ Khan cũng chỉ biết nhận mệnh. Lau mồ hôi trên trán, Gia Lôi kéo người tiếp tục đi.
Ertan, qua hôm nay Vũ Khan cùng đại ca không còn thiếu ngươi cái gì. Về sau đừng ỷ vào công nuôi dưỡng mà ép uổng chúng ta.
Khi Garfield tới Tân Dân Cục, liền bắt cảnh vệ tiến hành điều tra. Thật vất vả tìm được Gia Lôi. Lúc này Gia Lôi đã đem Ertan suy yếu nhét vào sau máy bay. Đây là chiếc máy bay mới tinh màu tím giống khối thủy tinh sáng lóa mắt.
Đây là loại máy bay mới được nghiên cứu phát minh ra, có công năng vượt trội, bên ngoài cũng chưa phổ biến. Đơn vị có thể sử dụng nó cũng không nhiều, Tân Dân Cục chỉ có một chiếc.
Gia Lôi có thể thoát thân dễ dàng?
Đúng là thật thông minh. Đáng tiếc vận khí kém một chút.
Cái gì cũng không nói, Gia Lôi dùng sức đóng cửa máy bay. Vũ Khan liếc mắt nhìn Gia Lôi một cái, khởi động máy. Chiếc máy bay nhanh chóng biến mất không còn thấy bóng dáng.
Hết thảy mọi diễn biến đều thu vào mắt Garfield. Hắn cũng không có ra tay ngăn trở.
Dù sao cản ngăn cũng không được, hơn nữa người hắn cần không phải còn đứng ở nơi đó sao?
"Ta bắt được ngươi rồi."
Khóe môi cong cong.
Câu "bắt được ngươi" ý tứ đại khái chỉ có Gia Lôi cùng Garfield mới nghe hiểu.
Lần này, không phải Gia Lôi nhường hắn, mà là hắn bắt được yếu điểm của Gia Lôi. Hắn còn hung hăng đá một chân thật thống khoái.
Gia Lôi nheo mắt, chỉ chốc lát sau lại nở nụ cười. Đôi môi mỏng đỏ tươi lộ ra vài phần tà mị phong tình.
Môi mỏng hé mở, giọng nói trong trẻo mang theo vài phần du dương thánh thót.
" Jia Paer Garfield, dù ngươi dùng võ lực bức bách ta, ta cũng sẽ không cùng ngươi vui vẻ..."
Cái...... Có ý tứ gì? Bọn họ có phải nghe được cái gì bí mật khó lường gì hay không?
Mấy cảnh vệ không khỏi suy đoán.
Garfield đột nhiên trầm xuống. Hắn phát hiện mỗi lần chạm mặt Gia Lôi cảm xúc sẽ mất khống chế. Cảm giác rất mới mẻ, mới mẻ này làm hắn ngứa răng.<HunhHn786>
Hắn cảm thấy một đống tài liệu còn chưa đủ kinh người.
Gia Lôi lại mở miệng trước, tốc độ nói chuyện rất nhanh.
"Lần đầu tiên ngươi quấn lấy ta, ta đã nói đừng đến phiền ta, bằng không ta còn giẫm mặt ngươi. Ngươi tức giận phái người truy đuổi ta khắp Ngân Hà. Ta cũng chạy thoát một tháng, ngươi còn muốn như thế nào? Đừng tưởng rằng ngươi là Thiếu tướng thì ghê gớm. Ta nói đối với ngươi không có hứng thú chính là không có hứng thú. Ngươi đeo bám bao lâu cũng không được."
Vừa bước đi vừa nói như là một người bị kích động vì chịu quá nhiều ủy khuất, muốn phát tiết cảm xúc. Gia Lôi lộ vẻ mặt tức giận bất bình đi tới đi lui. Nhóm cảnh vệ lặng yên vây quanh bất tri bất giác thả lỏng cảnh giác. Gia Lôi từng bước thoát khỏi vòng vây họ cũng không biết.
Có thể thấy được bát quái uy võ!
Giẫm mặt? Giẫm như thế nào? Trực tiếp dùng chân?
Bị ra lệnh chặn đường truy bắt người trong một tháng? Hình như nghe nói qua nguyên nhân Thiếu Tướng ra lệnh cũng không phải vì dân trừ hại. Vậy là báo tư thù sao?
Không đúng, cái này gọi là dùng tài nguyên nhà nước truy bắt tình nhân của mình. Quả nhiên chỉ có Thiếu Tướng đại nhân mới dám làm.
Đủ các loại tư tưởng thượng vàng hạ cám, những ánh mắt càng lúc càng ái muội nhìn chằm chằm Garfield.
Ấn đường hắn loạn nhảy, hàm răng càng ngứa.
Những lời này nói cũng không lâu. Kỳ thật từ khi Gia Lôi mở miệng đến dứt lời còn chưa đến hai phút. Chờ đến bước chân ra khỏi vòng vây, Gia Lôi không cho kẻ nào có cơ hội phản ứng, chạy về phía bên phải trốn.
Nơi đó có một miệng cống, đi vào có thể từ bên trong khóa trái cửa. Gia Lôi cùng Vũ Khan chính là từ nơi đó đem Ertan cứu ra. Hiện giờ thời gian không nhiều lắm, chẳng sợ đi vào cũng không có đường lui, cũng chỉ có thể chấp nhận dùng tạm.
Nhảy người vào, đóng cửa, khóa trái. Động tác liên tiếp liền mạch lưu loát, Gia Lôi cúi đầu nhìn tay áo bị xé rách một mảnh to.
Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa bị Garfield bắt. Không hổ là Thiếu tướng, phản ứng rất mau lẹ.
Ngoài cửa, Thiếu Tương đại nhân sắc mặt hoàn toàn đen kịt. Danh dự tôn nghiêm của hắn, danh hiệu "chiến mà không bại" xưa nay đã bị Gia Lôi một lần lại một lần phá hỏng. Đây là sỉ nhục, hắn thề tuyệt đối sẽ không cho Gia Lôi sống tốt.
"Bên trong là chỗ nào?"
Không có quay đầu lại, chỉ là trầm giọng hỏi. Garfield sợ mình quay đầu lại sẽ thấy những ánh mắt ái muội phía sau, sẽ nhịn không được mà phát điên đánh người.
Vì sao đường đường Thiếu tướng lại yêu sâu sắc tên đạo tặc. Hay đây là tình yêu sét đánh như lời đồn. Đại khái trước hừng đông toàn bộ Hệ Ngân Hà sẽ ồn ào huyên náo vì tin tức này.
Thử tưởng tượng khi ba mẹ của hắn nghe được sẽ có biểu tình gì, Garfield dùng sức nghiến răng ken két.
"Bên trong là đường thông ra cửa, nhưng không phải ra cổng Tân Dân Cục, mà là tiến vào khu cải tạo gen. Bởi vì nơi này có một phòng bí mật trữ gen giống cái quý hiếm, cho nên đã được bảo vệ cẩn mật. Cửa này chỉ có người ở bên trong mở, bên ngoài ai cũng mở không ra."
Người nói chuyện là Cục trưởng Tân Dân Cục. Trong cục đã xảy ra chuyện lớn như vậy hắn tất nhiên phải tháp tùng toàn bộ hành trình. Có một đạo tặc tự do lộng hành ở chỗ quan trọng như thế này, Cục trưởng liền muốn khóc, nào còn có tâm tư hóng hớt chuyện bát quái chứ?
Vận đen lại đổ xuống đầu hắn, cố tình khi sắp đuổi kịp lại xuất hiện tình huống xấu. Bản điện mười năm nay cũng không có một lần chập chờn sao lại bị hỏng?
Những người khác cũng không khỏi nhíu mày, gen giống cái quý hiếm tồn tại trong truyền thuyết chưa có thật sự xuất hiện. Từ khi nghiên cứu được công bố ra tới nay, những gen trội đều trở thành sở hữu của giống đực.
Bọn họ khát vọng có thể có giống cái sống đến bạc đầu xuất hiện. Khát vọng có thể có mấy đứa trẻ khỏe mạnh kêu mình là ba ba. Mà hết thảy chỉ có giống cái quý hiếm mới có thể làm được. Cho nên dù chưa bao giờ từng xuất hiện giống cái quý hiếm, nhưng hết thế hệ này đến thế hệ khác, người ta vẫn chờ mong người đó xuất hiện.
"Để hai người canh giữ tại chỗ này, những người khác cùng ta đi vào khu tạo gen."
Garfield hạ lệnh rồi mang theo người đi. Họ đi vài bước, phía sau miệng cống chấn động, tiếng cảnh báo vang lên.
"Cảnh báo, cảnh báo, hệ thống điện đã bị tấn công."
"Cảnh báo, cảnh báo, hệ thống tiến vào tê liệt trí năng đếm ngược, 10, 9, 8......"
"Cảnh báo, cảnh báo, không thể khởi động hệ thống bảo vệ đầu cuối. Chấp hành diệt trừ mối nguy hiểm."
Không cần phải nói, cái gọi là mối nguy hiểm nhất định là Gia Lôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.