1.
Con hồ ly ở sở thú dưới sự quản lý của tôi đã chạy trốn mất. Đương nhiên phận nhân viên tôi đây đã bị đuổi việc.
Tệ hơn nữa, tôi còn bị chủ nhà đuổi cuốn gói ra đường vì không trả nổi tiền thuê nhà.
Tôi kéo theo vali buồn bã đi bộ trên đường.
Đột nhiên, một chiếc xe hơi màu đen sang trọng tiến tới gần tôi, dừng lại và hỏi:
“Xin hỏi, cô có phải là cô Lâm Du Du không?”
“Anh là ai?”
“Chuyện là thế này, biệt thự nhà chúng tôi đang tìm một bảo mẫu nuôi hồ ly, nghe nói cô vừa mới bị sở thú sa thải, cô có cân nhắc đến công việc này không?”
Tôi phớt lờ anh ta.
Sao mà lại có miếng bánh ngon như vậy rơi xuống đầu tôi được chứ.
Không lừa đảo thì cũng lừa gạt.
“Ông chủ tôi trả lương rất hài phóng, bao cả ăn và ở luôn.”
Bước chân tôi vẫn đi không ngừng.
“Một triệu 1 tháng đó nha ~”
Bước chân tôi chợt dừng lại.
Tôi nhìn anh ta với vẻ mặt nghi ngờ.
Một triệu có khi đủ nuôi tôi và “con trai” tôi cả năm ấy chứ.
Kết quả là, sáng sớm ngày mai, tôi đã được đưa về biệt thự.
“Anh Trang còn đang ngủ, cô cứ làm quen xung quanh dần đi.”
Tài xế chở tôi đến dặn dò rồi rời đi luôn.
Đơn giản là làm quen môi trường làm việc mới thôi mà.
Biệt thự này rộng thật đấy, cho nên xung quanh yên tĩnh như gà.
Tôi đi dáo dác xung quanh nhưng không thấy con hồ ly nào trong miệng tài xế cả.”
“Cục tác cục tác”
Một giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-chan-dat-anh-de-ho-ly/4206781/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.