Tuy Đàm Mặc nói tốt nghiệp xong sẽ kết hôn ngay nhưng hiện thực vẫn không cho phép.
Bởi vì dù tốt nghiệp đi chăng nữa thì Đàm Mặc vẫn chưa đủ tuổi kết hôn.
Còn hơn ba tháng.
Vừa nghĩ đến chuyện này là Kiều Lam liền muốn cười.
Thật ra có kết hôn hay không thì cô không sốt ruột lắm. Cô không chú trọng nghi thức cảm như Đàm Mặc, bây giờ ở bên anh mỗi ngày cảm giác cũng rất tốt.
Cô chỉ cảm thấy buồn cười khi thấy Đàm Mặc mỏi mắt mong chờ ngày tháng.
Năm tư của Kiều Lam nhẹ nhàng hơn những bạn học khác một chút. Nhờ thành tích cực kỳ xuất sắc, cô đã được bảo lãnh nghiên cứu [1] từ lâu, gần đây thậm chí cô còn có thời gian giúp đỡ Đàm Mặc xử lý công việc hay làm phiên dịch gì đó.
[1] Những sinh viên được ‘bảo lãnh nghiên cứu’ là những sinh viên xuất sắc được nhà trường/giáo sư giới thiệu để được học lên thẳng thạc sĩ mà không cần phải thông qua các bài kiểm tra đánh giá thành tích như bình thường.
Đàm Mặc trở nên bận rộn hơn so với lúc trước.
Mùa tốt nghiệp, tất cả các sinh viên bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc sống sau này của mình, nhưng Đàm Mặc thì đã sớm trở thành một nhà tư bản có giá trị con người đáng kinh ngạc. Căn hộ được thuê từ đó đến giờ sắp hết hạn, Đàm Mặc đã bỏ rất nhiều tiền để mua nhà và xe mới. Kiều Lam rảnh rỗi không có việc gì làm, bỗng muốn đến công ty thăm Đàm Mặc. Lúc đi vào, nhân viên lễ tân hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cham-soc-vai-ac-om-yeu/496009/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.