Bữa tiệc Giáng Sinh này đã làm vơi đi phần nào những căng thẳng và áp lực mà kỳ thi mang đến. Mãi đến khi buổi tiệc kết thúc vào mười giờ tối, mọi người mới xách bàn ghế trở về phòng học, không ngừng bàn tán về những tiết mục ấn tượng tối nay.
Kiều Lam không yên lòng sờ soạng túi quần áo của mình một chút, cẩn thận tránh khỏi đám đông.
Cô tặng Đàm Mặc một quả táo, Đàm Mặc cũng tặng lại cho cô một quả táo. Một quả táo khiến Kiều Lam cầm mà nóng phỏng tay.
Kiều Lam vừa xách ghế trở lại phòng học vừa mông lung nghĩ, những gì cô nợ Đàm Mặc càng ngày càng nhiều không trả nổi rồi.
Ban đêm về đến nhà, Kiều Lam thấy cánh cửa phòng mình mở toang ra. Bà nội Kiều hùng hùng hổ hổ: “Suốt ngày khóa cửa, làm như mày đang giấu giếm cái gì trong đó vậy!”
Lúc đầu Kiều Lam định giấu chiếc dây chuyền Đàm Mặc tặng ở trong phòng. Bây giờ nhìn gian phòng bị bới tung lên như thế, cô lập tức thu hồi ý nghĩ này lại.
Kiều Lam cẩn thận cất chiếc hộp vào một góc dưới đáy cặp sách, kéo khóa lên, đặt cặp sách lên tủ đầu giường.
Hôm sau mới chính thức là Giáng Sinh. Đám học sinh dường như vẫn chưa hết vui vẻ sau ngày lễ. Bầu không khí này có lẽ sẽ giảm bớt sau khi nghỉ Tết Nguyên Đán xong.
Đặc biệt là lớp 10.
Tiết tự học buổi sáng lại là tiết Ngữ Văn của giáo viên chủ nhiệm. Chủ nhiệm lớp đang đứng trên bàn giáo viên tận tình khuyên bảo học sinh chấn chỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cham-soc-vai-ac-om-yeu/495910/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.