Đứng ở cổng trường, Kiều Lam bần thần mất một lúc.
Tan học thì nên về nhà, nhưng cô không biết nhà của Kiều Lam trong nguyên tác ở đâu.
Ngẫm nghĩ một lúc lâu, Kiều Lam mới nhớ đến việc cha mẹ của Kiều Lam trong nguyên tác có mở một quán cơm nhỏ ở gần cổng trường học. Điều kiện nhà cô ấy chẳng khá giả gì, mặt tiền của quán ăn không lớn lắm, lượng khách chắc cũng chỉ tàm tạm.
Kiều Lam đi đến đối diện trường học, bỏ qua những cửa tiệm có mặt tiền lớn, đắt hàng. Vừa mới đi được mấy tiệm đã tìm được quán ăn nhỏ của cha mẹ Kiều Lam.
Quả là một tiệm cơm “nhỏ”, khó lắm mới để được bốn cái bàn, chen chúc với nhau trông vô cùng ngột ngạt. Bên trong quán nhìn thật âm u, đầy mùi bột ngọt vượt chỉ tiêu. Kiều Lam vừa mới đứng nơi cửa ra vào, một thằng nhóc trắng trẻo mập mạp đã đi tới từ phía sau, không thèm tránh né mà đẩy Kiều Lam sang một bên: “Đứng ở cửa làm gì, làm cảnh hả.” Nói xong thì đủng đa đủng đỉnh đi vào.
Kiều Lam nhíu mày nhìn chằm chằm cái ót của thằng nhóc mập mạp kia một lúc lâu rồi cũng đi vào theo.
Tiệm cơm làm một vài món ăn hằng ngày, học sinh gọi một suất cơm và hai món ăn kèm, giống như ở canteen. Lúc này là giờ tan học, học sinh trong tiệm khá nhiều, cha Kiều phụ trách nấu nướng, còn mẹ Kiều thì phục vụ đám học sinh. Kiều Lam đi theo Kiều Nguyên vào bếp sau, cha Kiều đang đứng xào rau trông thấy con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cham-soc-vai-ac-om-yeu/268511/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.