Sau khi hướng Nam Yên đế hạ sính, cả nhà Mộ tướng được đích thân hoàng đế tổ chức yên tiệc chiêu đãi, Dung Ly và Viễn Chi vẫn vui vẻ ở lại tham gia, nhân tiện âm thầm gây họa một trận.
Mộ Bích Tuyết bị đánh gãy chân chưa lành, được Minh Nguyệt cẩn thận từng ly từng tý chăm sóc, càng ngày càng không coi huynh trưởng ra gì, đi ngang là cứ hếch mặt hất cằm, hệt như đứa con nít ba tuổi, khiến huynh muội bọn họ như mèo chó cắn nhau, không lúc nào không kiếm chuyện gây sự.
Yến hội ngày càng náo nhiệt, ca múa linh đình, văn võ bá quan được phen nịnh nọt bắt đầu trổ tài phối thơ.
Bỗng nhiên, một luồng khói hắc ám nổi lên, che kín cả hoàng cung, đem tất cả mọi người bao trùm lại!
Bên trong khói đen ẩn nhẫn một mùi hương quỷ dị, khiến người ta không tự chủ được mơ hồ, một vài âm thanh lộc cộc vang lên khắp bốn phương tám hướng, phủ khắp lối ra vào xung quanh.
Mọi người bắt đầu hoảng loạn, cả cấm vệ cũng run rẩy sợ hãi, tất cả đều bất giác hướng ánh mắt đến Dung Ly và Viễn Chi cầu cứu.
Dung Ly vẫn bình tĩnh ngồi đó, từ trong tay áo lấy ra một chiếc khăn tay, chậm rãi lau sạch khóe miệng dính thức ăn của Viễn Chi.
Nếu hắn nhớ không lầm, một năm sau, có một cuộc tạo phản vô cùng đặc sắc diễn ra ở Nam Yên, suýt nữa đã vong quốc. Nhờ vị tân nhiệm hoàng đế từng là tu tiên giả, mỉm cưỡng đã ra tay dọn dẹp được, nhưng vẫn giết chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cau-yeu-cua-xui-xeo-tien-nhan/898037/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.