Sở Kỳ Thu nhìn chằm chằm tờ thông báo tuyển sinh mỏng manh trong tay, đột nhiên nghĩ đến rất nhiều chuyện.Thời gian trôi rất nhanh, chớp mắt đã bao nhiêu năm trôi qua.Năm đó cậu vào Đại học V.Cảnh tượng hiệu trưởng phát biểu tại lễ khai giảng đã trở nên mờ nhạt, cậu cũng đã quên mất khuôn mặt của những người bạn cùng phòng sống với nhau một năm. Lúc này, có vẻ đã muộn để than thở rằng số phận đang trêu đùa con người.Hiện tại Ngôn Minh đã là một ngôi sao nổi tiếng và thường xuyên xuất hiện trong các chương trình điện ảnh và truyền hình lớn, có lẽ mọi người vẫn biết ơn vì anh đã không đến Đại học V để học tập. Nếu không hiện tại tốt nghiệp xong sẽ cũng giống như bạn bè đang tăng ca trong văn phòng, liều sống liều chết để rồi lương một năm cũng không cao bằng người dẫn chường trình truyền hình.Bốn năm không dài cũng không ngắn. Bất cứ sự lựa chọn nào của mỗi người trong những năm tháng tuổi trẻ cũng đủ để thay đổi cuộc đời mình. Cũng giống như những ngôi sao trên bầu trời đêm rộng lớn, nhìn nó chỉ nhỏ hơn hôm qua cỡ một đồng xu thôi, nhưng thực tế chúng đã di chuyển ra xa ta hàng ngàn dặm.Cậu nên vui mừng. Vui mừng vì bọn họ có thể gặp lại nhau sau khi xa cách hàng ngàn dặm.Dù ngồi trên đất tự thuyết phục mình hồi lâu, nhưng trong lòng vẫn có chút ủ rũ không cam lòng. Cậu nhét tờ thông báo nhập học vào chỗ cũ rồi vội vã chạy vào phòng khách với chiếc giẻ lau trên tay. Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bo-tuong-quan-sat/3653214/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.