Phản ứng đầu tiên của cậu là đi hỏi Ngôn Minh tin tức là thật hay giả, nếu như là thật, cậu cũng muốn đi xem, thuận tiện mang theo camera chụp vài bức ảnh cho Ngôn Minh.
Sắp được một tiếng đồng hồ rồi, Sở Kỳ Thu mặc áo gió vào rồi đi ra bên ngoài. Bên trong phòng kín gió, không khí khá là ngột ngạt, ra bên ngoài không khí trong lành, tươi mát càng khiến con người cảm thấy dễ chịu hơn.
Cậu nhanh chóng đi đến nhà Ngôn Minh, vừa vào cửa đã thấy một ly sữa bò trên bàn, sữa được đựng trong một cái cốc sứ màu xanh lam, chiếc cốc này được hai người bọn họ mua khi đi dạo ở triển lãm nghệ thuật. Phía trên vẫn đang bốc khói, Sở Kỳ Thu cảm thấy ấm áp vội vã cầm lên uống vài ngụm.
Cậu ôm cốc đi về phía trong phòng khách bỗng nghe được một giọng nói của phụ nữ.
Người kia cũng nghe được tiếng động, đổi giọng hỏi: " Là ai đến sao? Trong nhà cậu còn có người khác?"
Lúc này bóng dáng Sở Kỳ Thu đã xuất hiện ở phòng khách. Ngôn Minh liếc mắt nhìn cậu sau đó nói với người đối diện: " Là bạn trai tôi."
Lần đầu tiên Sở Kỳ Thu nghe thấy Ngôn Minh giới thiệu cậu với người khác như vậy. Chữ "bạn trai" này làm cho cậu có chút chấn động tê hết cả da đầu. Giống như vừa uống không phải là sữa bò mà là vài ba chai rượu vậy.
" Ô? Cậu có bạn trai từ khi nào? Sao không nói cho tôi." Người phụ nữ kia cũng không quá ngạc nhiên, nhanh chóng chuyển đề tài về việc chính: " Cho nên cứ dựa theo những gì tôi vừa nói, mười giờ sáng cùng tôi đi ký hợp đồng. Tôi sẽ bảo Vương Trù tới đón cậu."
" Được, tôi nhớ rồi."
" Nếu bạn trai cậu đến rồi, tôi cũng không quấy rầy nữa." Người phụ nữ nở nụ cười, đôi lông mày nhướng cao đầy hứng thú, nói xong còn hớn hở quan sát Sở Kỳ Thu, " Chàng trai, vóc dáng không tệ nha, bao nhiêu tuổi rồi?"
Ngôn Minh ngắt lời cô: Diêu tỷ, đừng hỏi cậu ấy, cậu ấy là người bình thường thôi."
" Bệnh nghề nghiệp ý mà. Nhìn thấy người tiềm năng nên không nhịn được, thôi các cậu chơi đi, tôi về đây." Cô cầm túi xách lên, nhanh chóng đi ra ngoài, vừa đi vừa không ngừng căn dặn: " Đi ra ngoài nhất định phải chú ý, đừng để bị truyền thông chụp được. Bọn họ bây giờ rất lợi hại đó."
Sau khi Diêu Lập Phàm rời đi, Ngôn Minh nói: " Anh thấy em gửi tin nhắn cho anh, đang định trả lời thì cô ấy tới nên chưa kịp trả lời em. Cô ấy là người đại diện của anh."
" Em nhận ra cô ấy, lần trước đến công ty em có nhìn thấy cô ấy rồi." Sở Kỳ Thu hơi cuộn tròn ngón tay, lo lắng nói: " Thầy Ngôn, nói cho cô ấy biết chuyện của chúng ta sẽ không sao chứ."
Ngôn Minh: " Không sao đâu. Em yên tâm, cô ấy sẽ giúp chúng ta chuẩn bị phương án nếu có scandal, lúc vừa mới vào công ty anh đã comeout với cô ấy rồi. Công ty quy định không được che giấu người đại diện những chuyện này.
Ngôn Minh cầm cốc nước Diêu Lập Phàm vừa uống đi vào phòng bếp.
Lúc này Sở Kỳ Thu yên tâm hẳn: " Chẳng trách lúc nãy cô ấy không ngạc nhiên chút nào cả. Ngày mai mọi người đi ký hợp đồng chương trình tuyển tú kia sao?"
" Đúng vậy. Thực ra thì bọn họ tìm anh từ rất lâu rồi, nhưng Diêu tỷ thấy không phù hợp với hình tượng của anh nên không đồng ý, mượn cớ trùng lịch trình để đẩy nó đi, sau đó không biết sao bên kia biết anh đang trống lịch trình nên lại tới tìm."
Đúng là làm người ta không tưởng tượng nổi, Sở Kỳ Thu chưa từng nghĩ tới Ngôn Minh sẽ tham dự chương trình tuyển tú kia, lúc nhìn thấy tin tức còn nghĩ là tin giả.
" Vậy sao lần này lại quyết định tham sự vậy?"
" Người đại diện chê anh nghỉ ngơi quá lâu." Ngôn Minh vừa rửa cốc vừa nói, quay đầu thấy cốc sữa của Sở Kỳ Thu còn một ít liền bảo: " Em uống nốt đi rồi đưa cốc anh rửa luôn."
Sở Kỳ Thu nghe lời uống nốt chỗ sữa trong cốc sau đó đưa cốc cho Ngôn Minh: " Hai bên còn chưa ký hợp đồng mà hôm nay bên nhà đài đã dùng hình ảnh của anh để tuyên truyền, chiêu thương, như này có thích hợp không?"
" Thực ra thì hôm nay anh cũng mới biết chuyện này. Trước đó người đại diện cũng không với anh. Cô ấy nói trước tiên thả hình ra để xem tình hình trên mạng như thế nào, nếu như ổn thì mới ký hợp đồng."
" Thì ra là như vậy, bảo sao không thấy anh nói đến bao giờ." Sở Kỳ Thu hàn huyên cùng Ngôn Minh nửa ngày mới nói nguyện vọng trong lòng nói ra: " Thầy Ngôn, em có thể đến chụp anh được không?"
Ngôn Minh: " Đương nhiên có thể."
Sở Kỳ Thu lại có chút lo lắng: " Nhưng em....bị công ty thu lại thể công tác rồi."
Cậu đã không còn là nhân viên của Bối truyền nữa, bây giờ không thể tự ý ra vào, không có cách nào danh chính ngôn thuận đi theo Ngôn Minh cả.
Lúc này Ngôn Minh đóng vòi nước, xoay người lấy giấy ăn lau tay, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy gương mặt vô cùng lo lắng của Sở Kỳ Thu.
Hắn cười cười: " Cuối cùng là em lo lắng điều gì?"
Sở Kỳ Thu ai oán: " Lo lắng không có thẻ công tác, không chụp được anh. Lúc đó anh có thừa thẻ công tác nào không?... Nhưng mà em nghe nói chương trình tuyển tú quản rất nghiêm, mỗi thẻ công tác ra vào đều có mã khác nhau."
Nghe xong cuối cùng Ngôn Minh cũng coi như là hiểu rõ – Sở Kỳ Thu căn bản hoàn toàn không nghĩ đến việc bạn trai mình có thể trực tiếp đưa thẻ cho mình.
" Nếu như anh không đưa thẻ cho em thì làm sao bây giờ?" Ngôn Minh nghĩ tới một khả năng liền nói: " Dùng tiền mua?"
Sở Kỳ Thu gật đầu: " Đúng thế, chỉ có thể như vậy. Vé của khán giá cũng rất quý, bây giờ có rất nhiều trạm fan muốn kiếm, tính cạnh tranh rất cao."
Ngôn Minh cảm giác bây giờ cả người của Sở Kỳ Thu đều toát ra cảm giác con trai nhà địa chủ ngốc nghếch, hắn cũng không nhắc nhở Sở Kỳ Thu chỉ thuận theo ý của cậu mà nói: " Vậy em mua đi."
Sở Kỳ Thu bắt đầu tính toán khi đó nên làm thế nào: " Khi nào bọn anh bắt đầu chương trình thế."
Ngôn Minh: " Tạm thời vẫn chưa có thông báo."
Sở Kỳ Thu: " Vậy sau khi có anh phải nói cho em biết nhé, để em dành thời gian đi mua vé."
Ngôn Minh không trả lời mà hỏi ngược lại: " Trước đây em cũng tự mình mua vé sao?"
Sở Kỳ Thu nhớ lại đoạn thời gian trước: " Nếu như không có thẻ công tác, hoặc là vị trí quá xa, em đều tự mình mua vé ở hàng đầu, nếu không thì hình chụp ra không đẹp."
Ngôn Minh trầm mặc trong giây lát rồi thốt lên một câu: " Thật ngốc mà."
Sở Kỳ Thu nào nghĩ đến việc bạn trai mình lại nói như vậy, sửng sốt: " Anh nói gì cơ?"
Ngôn Minh không giải thích, ánh mắt chậm rãi chuyển đến khóe miệng Sở Kỳ Thu: " Một bên miệng vẫn còn dính sữa kìa."
Sở Kỳ Thu đưa lưỡi liếm hai lần đều không thấy gì, một chút ít vị sữa bò cũng không có, Ngôn Minh lại nước chảy mây trôi cúi đầu hôn lên khóe miệng của cậu một cái, nụ hôn kết thúc hắn thỏa mãn mà nói: " Được rồi, bây giờ không còn gì rồi."
Mấy ngày sau, đang trong giờ nghỉ trưa, cậu nhận được tin nhắn từ Ngôn Minh.
Ngôn Minh: Tháng sau sẽ bắt đầu quay hai tập đầu tiên. Ngày đó là ngày thường, em phải làm việc, không có thời gian tham gia đâu.
Sở Kỳ Thu: Có thời gian. Trưởng phòng bọn em từng nói, nếu như chủ nhật tăng ca đủ thời gian thì ngay trong tuần có thể nghỉ ngơi, đợi em tính một chút, vừa vặn là em có thể nghỉ hai ngày.
Ngôn Minh: Được rồi, vậy anh đưa vé cho em.
Nói xong Ngôn Minh gửi đến một đoạn văn bản có mã hai chiều, Sở Kỳ Thu mở ra thấy đó là thư mời của chương trình, mà vị trí ngồi còn rất tốt nữa.
Sở Kỳ Thu: Vị trí tốt như vậy!
Ngôn Minh: Anh nói muốn một phiếu, bọn họ liền đưa chỗ tốt nhất cho anh. May mà em nói sớm, bên phụ trách suýt thì đưa cho bên trung gian rồi.
Sở Kỳ Thu rất vui mừng, nhanh chóng gõ câu tiếp theo: " Cảm ơn Thầy Ngôn."
Ngôn Minh: " Không cần phải khách sáo như vậy."
Sở Kỳ Thu cảm thấy Ngôn Minh nói rất có lý vì thế cậu thay đổi xưng hô: Cảm ơn bạn trai.
Ngôn Minh:......
Sở Kỳ Thu: Cuối tuần này chúng ta đi xem phim đi, có một bộ phim mới chiếu, em rất muốn xem bộ phim đo. Em mời anh xem!
Ngôn Minh: Được.
Cân nhắc đến thân phận của Ngôn Minh, Sở Kỳ Thu quyết định đi mua cái phòng vip, khả năng bảo mật thông tin khá tốt.
Vì vậy cậu nhanh chóng gọi điện cho Lý Bán Diễm, sau khi nghe xong Lý Bán Diễm tức giận gào to: " Ông đây là nhân viên chăm sóc khách hàng của rạp chiếu phim à."
Sở Kỳ Thu: Hôm nay là thứ năm, mấy vé đó chắc là bán xong rồi, mấy vị trí đó đặc biệt khó mua mà.
" Được rồi. Để lát tớ đi hỏi thăm một chút. Đúng rồi!" Lý Bán Diễm đột nhiên thay đổi đề tài, " Ngày đó, nhìn thấy cái đệm bên nhà hàng xóm rất thoải mái, cho nên hiện tại mỗi ngày tớ đều nằm im trên đó không nhúc nhích."
Sở Kỳ Thu len lén nhìn hai bên hành lang: " Cậu nói gì cơ?"
Lý Bán Diễm cười cười: " Cậu căng thẳng cái gì, hôm đó lúc quay về tớ đã suy nghĩ rất lâu, lý do tại sao cái đệm lớn như vậy lại để trong phòng khách, sau đó liên lên baidu tìm một chút, hóa ra nó là đệm mát xa nha. Vì thế nên mua luôn, bây giờ mỗi ngày nằm lên nó tớ cảm thấy mình sướng đến điên rồi, nhiều lúc cảm giác hồn sắp bay đi đến nơi rồi."
Sở Kỳ Thu dựa vào tường trầm giọng nói: " Nhưng mà chất lượng nó không tốt, hỏng rồi."
" Hỏng?" Lý Bán Diễm đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó mang tâm lý biết rõ nhưng vẫn hỏi: " Hai người ở trên làm gì?"
Sở Kỳ Thu: "...Không nói với cậu. Tớ phải quay lại làm rồi. Tạm biệt."
" Tạm biệt, người làm công sắp bị tư bản ép khô rồi..... Lát nếu hỏi được, nhớ phải chuyển tiền đấy nhé, một đồng cũng không được thiếu."
"Biết rồi."
Lý Bán Diễm hài lòng cúp máy.
- --
Chương trình Ngôn Minh tham dự có tên là " Khả năng vô tận". Tổng cộng có một chủ trì, năm người hướng dẫn lần lượt tương ứng với năm lĩnh vực là ca hát, vũ đạo, soạn nhạc, rap, idol.
Ngôn Minh tham dự chương trình đã đưa đến một mức độ quan tâm không nhỏ, trên mạng bàn tán rất xôn sao về việc này.
Mấy ngày sau, lần lượt các vị trí đều được công bố, mỗi một người hướng dẫn đều là những người rất có tài, có chuyên môn, chính điều này đã làm cho cư dân mạng rất tâm phục khẩu phục. Duy chỉ có mục idol là chưa được công bố, nó kích thích trí tò mò của mọi người, trên mạng đang không ngừng đồn đoán về vị trí chưa công bố này.
Không có một tấm hình nào về vị trí này lọt ra ngoài, hơn năm mươi phần trăm là mới ký hợp đồng. Sở Kỳ Thu đoán khả năng có thể là Phong Cửu Viễn. Trong nước SNE là một nhóm idol cực kỳ nổi tiếng, Phong Cửu Viễn là người có thực lực, nhận khí cao, từ lúc xuất đạo đến nay luôn giữ mình trong sạch, nếu như là hắn vậy thì có thể khiến mọi người công nhận.
Nhưng cuối cùng người được công bố lại là Thân Tử Khâu.
Không giống như dự đoán của cậu, một nhóm cư dân mạng cực kỳ xem trọng hắn.
" SNE, đại tiền bối. Trong nước SNE đứng thứ hai ai dám nói đứng thứ nhất."
" Không phải lúc trước chụp được ảnh cậu ta hẹn hò với idol nữ sao."
" Lầu trên, đã có giải thích, sau đó bên đưa tin cũng đã xin lỗi, cẩn thận bị kiện nhé."
" Ối, xin lỗi, đi học bù ngay đây."
Lúc này Sở Kỳ Thu mới nhận ra rằng, nhân khí của Thân Tử Khâu mấy năm nay có vẻ cao hơn rồi, mấu chốt là mấy việc hắn làm được Mang Mang bảo vệ khá tốt. Mấy khán giả trước màn hình không hề biết gì cả.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]