Sở Kỳ Thu mặc một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, cổ áo lệch sang một bên, đầu tóc rối bù, đôi mắt vô thần, đây điển hình là dáng vẻ chưa tỉnh ngủ. Nó đột nhiên hình thành một sự tương phản kỳ lạ với chàng trai trẻ đầy năng lượng Lý Bán Diễm trước mặt cậu lúc này.
Trong nháy mắt Lý Bán Diễm xuất hiện trước mắt cậu, vẻ mặt có chút uể oải của hắn cuối cùng cũng vui vẻ trở lại, theo ánh mắt cậu quay lại nhìn hai con chó husky đang gặm cỏ dưới ban công.
Sở Kỳ Thu: "Sao cậu lại tới đây? Tớ còn tưởng rằng gặp trộm."
"Tớ còn đang muốn hỏi cậu đây này, sao cậu lại ở đây?" Lý Bán Diễm lắc chìa khóa xe hai lần trước mặt Sở Kỳ Thu, "Nè, chìa khóa của cậu. Mau lấy lại đi thôi, nếu cứ để ở nhà tớ không biết khi nào sẽ bị hai con cẩu kia gặm mất đâu."
Ban công là nơi đầu gió, một mùi thơm nồng từ phòng khách tràn ra, Lý Bán Diễm đẩy Sở Kỳ Thu đang đứng trước mặt sang một bên, ngang nhiên đi vào phòng, hoàn toàn quên mất hành động phi pháp mình vừa làm khi nãy.
Sở Kỳ Thu nghĩ đến Ngôn Minh bị dị ứng với lông chó liền đóng cửa lại.
Lý Bán Diễm nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi trong phòng khách xem máy tính, từ xa có thể nhìn thấy chiếc mũi cao thẳng trên khuôn mặt anh ta.
Trên bàn đặt một tách cà phê nóng.
Lý Bán Diễm mỉm cười chào hỏi: "Chào buổi sáng, thầy Ngôn Minh. Tôi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bo-tuong-quan-sat/3504684/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.