Sở Kỳ Thu cảm giác mặt mình nóng bừng.
Ngôn Minh làm diễn viên đã lâu việc ngụy trang trước mặt mọi người càng giỏi hơn so với Sở Kỳ Thu, hắn thuần thục đưa tay phải ra, ánh mắt chân thành: "Lần đầu gặp mặt, xin chào Sở tiên sinh."
Không có kỹ năng diễn xuất không sao, năng lực học tập của Sở Kỳ Thu mạnh, trong nháy mắt sự hoang mang trên mặt biến mất, thay vào đó là bình thản ung dung, cậu cũng học tập Ngôn Minh, " Ngôn Minh lão sư, máy mắn được gặp ngài."
" Thật sự cảm ơn Sở tiên sinh đã thưởng thức và đề cử. Nhờ có Sở tiên sinh nói lời tốt nên tôi mới có cơ hội cùng quý công ty hợp tác."
"Là do bản thân Ngôn Minh lão sư ưu tú nên mới thuyết phục được mọi người. Tôi chẳng qua chỉ là cùng giám đốc nói thêm một lời, không đáng kể công, tôi không dám nhận."
Hai người hữu hảo mà bắt tay.
Vương Trù thật muốn vỗ tay khen ngợi cho diễn xuất của hai người bọn họ.
Nhưng mà kỹ năng diễn xuất này lại phải chấm dứt ở đây.
Một khắc lúc tay hai người chạm nhau, Sở Kỳ Thu nhiệt độ lòng bàn tay của đối phương làm cho bản thân cậu cảm thấy rất thoải mái, một chút cảm giác căng thẳng còn đọng lại cũng biến mất. Cậu không nỡ buông tay, cũng không tự ý thức được bản thân mình cầm lâu hơn mấy giây, càng kỳ lạ hơn nữa là, Ngôn Minh cũng không buông tay.
Bàn tay của họ giống như bị keo dính chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bo-tuong-quan-sat/2626609/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.