Giang Ly ở nhà nằm mấy ngày chán muốn chết, vết thương trên người cũng đã khỏi gần 7-8 phần, sủi cảo trong tủ lạnh cũng đã ăn hết. Trình Lực lại theo gia đình về quê, Giang Ly lại không có hứng thú với đám bạn học cao trung, hắn tính tình nông nổi, chả có chuyện gì để nói với đám người đó cả, càng miễn bàn tới hội chị em bạn dì thích châm chọc lại hay tung hô bản thân kia. Quan hệ của Giang Ly và Ngụy Hân Nhã vẫn bình thường như cũ, nếu Giang Ly chủ động hỏi, Ngụy Hân Nhã cũng sẽ trả lời một hai câu, nếu như Giang Ly không động tới, Ngụy Hân Nhã cũng mất dấu. Dần dà, Giang Ly lại cảm thấy có chút tẻ nhạt.
So với Ngụy Hân Nhã, Giang Ly lại càng nhớ tay nghề nấu ăn và kỹ thuật mát xa kia của Tô Mạch hơn, nhưng mà tính tình Tô Mạnh lại lãnh đạm, hắn không thể trông đợi vào việc cậu sẽ chủ động quan tâm hắn. Giang Ly lại bí bách ở nhà thêm hai ngày, cuối cùng vẫn không chịu nổi, hỏi Vương Tư Hãn số điện thoại của Tô Mạch, hưng phấn gọi sang.
Giọng nói ở đầu dây bên kia vẫn lạnh nhạt, bình tĩnh không một gợn sóng: "Alo, xin chào."
Giang Ly vừa mở miệng liền cười ha ha mấy tiếng, cầm điện thoại lăn lộn: "Tô ca, cuối cùng cậu cũng nghe điện thoại rồi!"
Tô Mạch im lặng mấy giây, Giang Ly lại có cảm giác cậu đang suy nghĩ có nên cúp điện thoại hay không, nhanh trí hô một câu: "Đừng có cúp!"
Tô Mạch thở dài: "Có chuyện?"
Giang Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-be-cong-truc-nam-thang-dung/221669/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.