Tô Mạch có bệnh sạch sẽ cấp độ nhẹ, không thích bị người khác đụng chạm, có điều Giang Ly lại là ngoại lệ, Tô Mạch còn rất thích dựa gần hắn. Hai người càng đi càng dựa gần nhau, ô trong tay Giang Ly không biết từ lúc nào đã nhảy sang tay Tô Mạch, hơn nữa còn rõ ràng đang nghiêng sang bên hắn. Lý Hi Vũ từ cửa sổ sát đất trên nhà hàng nhìn xuống, đến tận khi hai người biến mất trong màn mưa, lúc này anh mới cười cười, xoay người rời khỏi.
Thì ra Tô Mạch có ý định với người khác.
Tô Mạch không hiểu được cách suy nghĩ của Lý Hi Vũ, nếu như cậu biết chắc chắn sẽ nhếch mép coi thường, cái đồ suy nghĩ vớ vẩn.
Tháng tư của thành phố C đã hết lạnh, hai người chỉ đơn giản mặc một cái áo khác mỏng bên ngoài, dựa gần nhau khó tránh khỏi cảm nhận được độ ấm trên người của đối phương, đặc biệt là những lúc yên ắng. Mà từ lúc Lý Hi Vũ tỏ tình cậu xong trong lòng Tô Mạch thực sự rất rối rắm, bởi vì tư duy của cậu bắt đầu thay đổi, nghĩ lại câu "anh thích con trai" lúc nãy của Lý Hi Vũ, Tô Mạch lại ngó sang nhìn Giang Ly. Gương mặt Giang Ly vẫn đẹp như vậy, phóng khoáng như ánh mặt trời, màu tóc đã nhuộm thành màu nâu đậm, không còn "yang hồ" như trước nữa, Tô Mạch nhìn mãi nhìn mãi, lại bất giác mà tiến gần hắn hơn một chút.
Thích con trai à, ở đây cũng có một người con trai, nếu như là người con trai bên cạnh thì câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-be-cong-truc-nam-thang-dung/1110602/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.