Chương 120:
Trong phòng, Cố Minh đứng trước giường, kéo áo ngủ xuống, dấu hôn trên cổ vô cùng chói mắt, Chung Hiểu Âu nhìn lên, cắn lấy ngón tay, muốn giả vờ như không hay biết chuyện gì.
Cố Minh dùng ngón tay ấn lên vết đỏ kia, lại dùng ức xoa xoa, căn bản không thể làm mờ. Cố Minh quay người, nhìn Chung Hiểu Âu tức giận, ủ rũ nói, "Em nhìn chuyện tốt em làm đi."
"Hi hi, chuyện tốt chính là chuyện tốt mà." Chung Hiểu Âu làm nũng chạy tới trước mặt Cố Minh, kéo áo Cố Minh lên, nhưng nào có chặn được.
"Đừng trưng mặt tươi cười đó với tôi, nhiều thế này, xong rồi, em làm lúc nào thế?" Cố Minh đang nghĩ, tại sao bản thân không có chút ấn tượng nào.
"Được rồi được rồi, cùng lắm thì chị làm lại là được mà." Chung Hiểu Âu nhớ tới sự dịu dàng tối qua, không nhịn được rúc vào lòng Cố Minh.
"Cái gì? Làm lại? Làm thế nào?" Cố Minh thật sự câm nín.
"Thì chị hôn lại!" Chung Hiểu Âu kéo áo mình xuống, lộ ra cổ.
Chiếc cổ trắng bóc ấy khiến Cố Minh có chút nghẹn lời, cảm thấy một Chung Hiểu Âu ngại ngùng xấu hổ ban đầu đã trở nên xa xôi cùng xa lạ, cô ấy đuổi Chung Hiểu Âu ra ngoài, bản thân ở trong phòng giãy giụa, nhưng nhất thời không thể làm những vết đỏ tan đi, Cố Minh chỉ đành thay quần áo, sắp tới mùa xuân, cũng là lúc gạt đi những bộ quần áo dày cộm, Cố Minh mặc sơ mi, cổ áo sơ mi có thể che bớt, nhưng nếu đóng cúc sơ mi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-be-cong-thuc-nu/1054031/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.