Chương 102:
Cố Minh ấy mà, trong lòng có tạp niệm, sinh sôi như cỏ dại, đã từng là một mảnh hoang vu lạnh lẽo bị ngọn lửa nấp kín ngày ngày thiêu đốt, giày vò, đốm lửa nhỏ cũng có thể lan xa, làm cách nào cũng không dập tắt.
Ánh mắt quay đi của Cố Minh lại quay lại, tầm mắt rơi trên khuôn mặt, trên cổ, trên ngực Chung Hiểu Âu, thời gian ngắm nghía của Cố Minh vượt mức bình thường, Chung Hiểu Âu bị ánh mắt ấy thu hút, ngẩng đầu chạm mắt nhau, Cố Minh vội thu lại tầm nhìn, ho khẽ một tiếng.
"Sao thế?" Chung Hiểu Âu dịu dàng hỏi, "Bị cảm ạ??"
Giống như lo lắng bị Chung Hiểu Âu vạch trần tâm tư, mặt mày vô thức đỏ lên, Cố Minh lắc đầu, mất tự nhiên nói, "Không, cổ họng hơi ngứa."
"Mặt đỏ như thế, không lẽ bị sốt sao?" Hai tay Chung Hiểu Âu ôm lấy mặt Cố Minh, mặt cô ấy hơi nóng, Chung Hiểu Âu tỉ mẩn vuốt ve, Cố Minh đã ở bên bờ vực, bị cô sờ như thế, có chút khó chịu, nhưng vẫn ra sức kiềm chế.
Sự chuyển động của hoóc-môn thật sự rất thần kì, dường như Chung Hiểu Âu cũng cảm nhận được thứ gì đó, vuốt tóc Cố Minh, nhẹ nhàng vuốt ve sau tai, lòng bàn tay không cẩn thận chạm vào vành tai mềm mại của cô ấy, Cố Minh cảm thấy dòng máu men theo vành tai chảy tới cổ, một đường chảy xuống, mãi tới đầu ngón chân, một cánh tay khác của Chung Hiểu Âu không biết đã luồn vào trong quần áo của cô ấy tự bao giờ, đang trên da, càn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-be-cong-thuc-nu/1054013/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.