Chương 71:
"Này! Nửa đêm canh ba em kêu cái quỷ gì thế?" Quan Dĩ Đồng bị tiếng hét của Chung Hiểu Âu dọa tới run lên mấy đợt.
"Mẹ nhà chị!" Chung Hiểu Âu vỗ lồng ngực, ma quỷ cũng sắp bị tổng giám đốc Quan dọa sợ rồi, người kia cũng biết là nửa đêm, còn xõa tóc dài bồng bềnh ra, che đi nửa khuôn mặt.
Trái tim Chung Hiểu Âu sắp nghẹn chết, ra sức xoa mặt, lúc này cũng không biết là ai dọa ai.
"Sao thế?" Cửa phòng phía sau mở ra, lộ ra khuôn mặt Cố Minh.
"Không... không sao."
"Ừm." Cố Minh liếc Quan Dĩ Đồng trên sô-pha, đúng lúc Quan Dĩ Đồng cũng đang liếc cô ấy.
"Tổng giám đốc Quan, chị tỉnh rồi sao?" Chung Hiểu Âu đặt dầu hoa hồng vào hộp thuốc dự phòng.
"Ừ, người đâu cả rồi? Đi đâu rồi? Sao chỉ có mình tôi?" Quan Dĩ Đồng ngáp một cái, nghiêng đầu tiện tay cầm lấy gối ôm, ôm lấy.
"Đều đã đi ngủ rồi."
"Ngủ ở đâu? Sao lại để tôi ngủ một mình trên sàn? Vừa nãy còn có người giẫm lên tôi, đau chết mất, em giẫm đúng không? Chính là cái giẫm đó đã khiến tôi tỉnh đấy."
"Không phải, là Trì Úy giẫm." Chung Hiểu Âu là một người thật thà, người thật thà đều nói sự thật.
"Trì Tiểu Úy! Mắt cô ta mù sao? Ngực tôi nhỏ tới mức cô ta không nhìn thấy sao? Đau quá!" Quan Dĩ Đồng vừa nói vừa xoa ngực mình.
Chung Hiểu Âu vô thức dịch chuyển tầm mắt tới ngực Quan Dĩ Đồng, không nhỏ.
"Thôi bỏ đi, không muốn tính toán với mấy đứa, tối nay tôi ngủ ở đâu?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-be-cong-thuc-nu/1053982/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.