Chương 59:
Cố Minh sửng tốt tới nỗi mặt mũi trắng toát, cô ấy nhìn sang những người khác, họ đều vô cùng bình tĩnh, giống như đã biết chuyện từ lâu. Từ đầu tới cuối, khuôn mặt Quan Dĩ Đồng như cá chết, xem ra tâm trạng cũng không quá tốt, cuối cùng chỉ giữ một mình Cố Minh ở lại.
"Cho cháu 10% cổ phần, một là mấy năm qua cháu đã làm rất nhiều chuyện cho công ty, vượt xa tiền lương mà cháu nhận được, hai là..." Chủ tịch Quan nói mãi nói mãi rồi bắt đầu ho khan, ông ho rất dữ dội, hai tay run rẩy không ngừng, Cố Minh có chút lo lắng, nhưng dường như ông không quan tâm, hổn hển mấy hơi, Cố Minh sợ chỉ sợ ông không thở nổi nữa, đúng lúc ông lên tiếng: "Hai là, tôi có chút chuyện riêng, cháu giúp tôi trông coi Quan Dĩ Đồng, nếu nó có bại, cũng để nó bại chậm một chút..."
"Chủ tịch Quan..."
Người đàn ông già nua mơ màng mềm yếu không chút sức lực vỗ lấy tay Cố Minh, tối đó, chủ tịch Quan cũng rời đi, sau đó, Cố Minh muốn đi cũng không được, không đi cũng không xong, cô hai đang học ở Anh khóc như nước lũ, Quan Dĩ Đồng không khóc, nhưng đôi mắt giăng đầy tia máu, trầm lặng lo chuyện hậu sự. Đến cũng đến rồi, Cố Minh chỉ đành giúp đỡ mọi chuyện, cứ bận rộn hai ba ngày như thế, Cố Minh cũng không có thời gian nói đôi ba câu với Quan Dĩ Đồng. Tối đó, đêm đã muộn, chuyện nên làm đã gần xong, Cố Minh ở tạm nhà họ Quan ở Mỹ. Cố Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-be-cong-thuc-nu/1053970/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.