Sáng sớm hôm sau, Khương Chi Chi mua được thuốc kíƈɦ ɖụƈ ở chỗ vài tên lái buôn, sau khi trở về thì nhanh chóng đến phòng bếp ngâm ly nước chanh.
Đây là thứ mà mỗi buổi sáng Khương Nhược Vi đều uống.
Lúc Khương Nhược Vi dậy sớm ăn cơm, cô cười tủm tỉm đưa ly nước chanh tới: “Nhược Vi, hôm qua cổ họng em không được ổn, uống một chút nước chanh đi.”
“Cảm ơn chị.” Khương Nhược Vi do dự nhận lấy, cô ta luôn cảm thấy gần đây Khương Chi Chi có gì đó không ổn.
Thế nhưng bởi vì vừa tỉnh ngủ nên có hơi khát thế nên cô ta đưa tay nhận lấy rồi uống từng ngụm.
Nhìn nước giảm đi nhanh chóng, Khương Chi Chi cười càng thêm chân thành: “Em gái, chị cố ý bỏ thêm mật ong vào ly nước này, em có thấy ngọt không?”
“Ừm ừm… ngọt…” Khương Nhược Vi liếm liếm môi, trong lòng thầm nghĩ có gì đó không đúng.
Cô ta còn cảm nhận được mật ong rừng này có vị ngọt hơn…
“Nào uống thêm một ly nữa.”
Khương Chi Chi nhanh chóng đưa cho cô ta thêm một ly nước nữa, vẻ mặt khi nhìn Khương Nhược Vi càng thêm ôn hòa hơn…
Ừm, nhất định mỗi ngày phải khiến cô ta béo lên một chút.
Nhà họ Nguyên.
Trong đại sảnh, ba người ngồi ở trên sô pha, không khí có chút im lặng.
Nguyên Cận Mặc muốn phát điên, ngay khi anh vừa về nhà đã bị người nhà lôi lôi kéo kéo.
“Cận Mặc, khi bố con bằng tuổi con bây giờ, con cũng bốn tuổi rồi. Thế mà con nhìn xem bây giờ ngay cả đến việc yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-nu-tong-tai-trung-sinh/219514/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.