Thấy Cố Phương Phương vẻ mặt khó sử, Nguyệt Ly quan tâm hỏi: "Thế nào, vẫn không quyết định được sao?"
"Đúng vậy, chị họ, em đều không bỏ được." Cố Phương Phương bĩu môi nói, "Đều là đồ tốt."
"Nếu như vậy, em vẫn là đừng đi gặp nữa" Nguyệt Ly một lời trúng đích, Cố Phương Phương cảm thấy đề nghị này không sai, vẻ mặt vốn không vui, trong nháy mắt sáng lên, "Chủ ý này không sai, em lập tức gọi điện thoại cho Hạ Thần."
"Đừng vội." Nguyệt Ly vội vàng kéo cô ta lại, Cố Phương Phương này lúc thì thông minh, lúc thì ngu ngốc, gặp người nhà là chuyện rất quan trọng, đã hẹn tốt, sao có thể không gặp? Nhưng cô hi vọng, Cố Phương Phương bị Hạ Thần làm cho nhục nhã một phen, sau đó nhìn vẻ mặt tức giận đau khổ của cô ta, cảm giác sẽ rất tốt.
"Vậy chị nói, làm thế nào bây giờ?" Cố Phương Phương giương mắt nhìn Nguyệt Ly.
"Chị nghĩ, em vẫn là mang theo một cái ít tiền nhất cho chị gái Hạ Thần, ấn tượng đầu tiên rất quan trọng, nếu không, về em sau gả đi, xảy ra chuyện, cũng tốt có người giúp em."
Cố Phương Phương đồng ý: "Chị nói không sai, nhưng vừa nghĩ phải mang tặng, trong long lại cảm thấy đang rỉ máu."
Nguyệt Ly khuyên nhủ: "Đứa ngốc, chị ấy làm chị, nhìn thấy em, nhất định cũng chuẩn bị quà, giá trị nhất định cũng không rẻ, bởi vì có cái gọi là đứa trẻ không bỏ được bẫy không được sói, có bỏ mới có được. Nói không chừng, thứ chị ấy tặng, so với thứ em tặng càng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-nu-phu/1414554/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.