Vừa xuống xe đã nhìn thấy nhà sản xuất Dương.
“Chị Dương, buổi trưa có tiệc BBQ sao chị lại không tới?”
Sắc mặt nhà sản xuất Dương cực kỳ khó coi: “Có chút việc bận, cảnh cuối của cô là đóng với Vũ Tuyết phải không? Thuận lợi không?”
“Không thuận lợi.” Chu Chu nói: “NG bảy lần, nghỉ ngơi nửa tiếng rồi quay thêm hai lần…”
Nhà sản xuất Dương cau mày, càng thêm phiền chán.
“Chị Dương sao vậy?” Cố Kiều Niệm hỏi.
“Không có gì.” Nhà sản xuất Dương lắc đầu: “Chu Chu à, Cố Kiều Niệm có ăn gì dùng gì cũng phải để cho người ta kiểm tra kỹ mới được nhé.”
“Em rất cẩn thận, chị đừng lo.” Chu Chu đáp.
“Được, chị còn có việc hai người còn việc bận hai người cứ đi đi.”
Sau đó nhà sản xuất Dương đã lái xe đi.
“Đang tốt đẹp mà sao tự nhiên bà ta lại nói tới chuyện này?” Chu Chu rất khó hiểu.
Cố Kiều Niệm xách làn váy, không nhanh không chậm đi tới trường quay, sau đó nói: "Thầy Triệu là bị người khác đầu độc, khoai tây nảy mầm là có người cố ý cho ông ấy ăn.”1
“Hả?” Chu Chu mở to mắt.
Cố Kiều Niệm nhìn về phía trước.
Bị Vũ Tuyết làm trễ giờ, quay xong lại thay trang phục đến phim trường mới, đến lúc này đã gần quay tới thời kỳ hỗn độn.
Hỗn độn trên thảo nguyên không giống với Hải thị.
Hỗn độ ở đây giống một bà lão trải qua những thăng trầm của cuộc đời.
Còn hỗn độn bên kia là thời gian.
Hầu hết thời gian, nó trông giống như một yêu tinh tuyệt đẹp dụ mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/918677/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.